Dịch Văn Bách cho rằng mình nói như vậy sẽ làm Dịch Trần tức giận, nhưng đối phương lại là một bộ dáng như đã sớm dự đoán được trước việc này, không hề khúc mắc tiếp tục cùng y làm tình, ngày hôm sau cũng tuần hoàn theo ước định, chờ đến ban đêm của thứ sáu tiếp theo mới làm.
Học sinh cấp ba cho dù là ăn tết nhưng cũng không nghỉ được mấy ngày, thời gian bây giờ mỗi giây mỗi phút đều rất quan trọng. Dịch Văn Bách có hỏi qua Dịch Trần muốn thi vào trường đại học nào, Dịch Trần có nói một vài cái tên, Dịch Văn Bách cảm thấy đều không tồi, nhưng mà tính ra, mấy ngôi trường đó cách nhà thật sự là quá xa.
Ước định của bọn họ tuy rằng có nói Dịch Trần sau khi tốt nghiệp không thể về nhà, nhưng y cũng không hy vọng Dịch Trần rời đi quá xa, ở một chỗ khác rất nhiều thói quen sinh hoạt sẽ bị bất tiện, y sợ Dịch Trần không thích ứng được.
Thời gian chậm rãi qua đi, bất tri bất giác đã tới rồi cái cuối tuần cuối cùng. Dịch Văn Bách nhìn trời tối dần, tâm trạng có chút hoảng hốt, nhưng suy nghĩ trong lòng lại là "Quá nhanh", chứ không phải là "Rốt cuộc ngày mình mong đợi cũng đã tới", y bị ý nghĩ đó của mình làm cho hổ thẹn không thôi, nhưng căn bản không có biện pháp khống chế.
Cả ngày y đều như người mất hồn mất vía, nhìn đồng hồ trên tường kim giây chạy qua một phân lại một giây, tới khi trời gần tối, y mới nhớ ra là còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-ba-ba/884192/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.