Thời tiết dần dần lạnh hơn, vườn rau mà Dịch Văn Bách tâm huyết được mùa, đàn gà con kia cũng dần dần lớn lên, còn bay ra khỏi ổ gà chạy tới mổ rau xanh ở ngoài vườn, Dịch Văn Bách nghĩ dù sao bản thân cũng không thể ăn hết, liền mặc kệ chúng nó nghịch hư.
Mỗi ngày thời gian của y đều thực nhàn nhã, không phải là xử lý vườn rau, mà là dọn dẹp vệ sinh, hoặc là làm việc. Bản kịch nói mới của y đã công bố, y bắt đầu ham thích với việc quay chụp đám gà con mà mình nuôi dưỡng, fans khen y nuôi sủng vật đến thực độc đáo, người khác đều nuôi mèo nuôi chó, y lại nuôi gà.
Dịch Văn Bách căn bản không dám nói mình nuôi gà là để ăn, cũng không có y đem chúng nó trở thành sủng vật, nhưng mỗi ngày vỗ về liền có cảm tình, vì thế lại sinh ra một ý nghĩ để cho chúng nó đẻ trứng ra là được rồi.
So với y, Tùng Thụ Mộ tiếp kịch đều rất ít, hắn tựa hồ rất bận, ban ngày cơ hồ sẽ không nhìn thấy hắn, nhưng mỗi buổi tối đều gửi một đoạn ghi âm chúc y ngủ ngon, hai người cũng không thân có nhiều đề tài để nói chuyện, chỉ hay bàn luận và thể hiện cái nhìn của nhau về những cuốn sách. Tùng Thụ Mộ cũng không phải người nói bốc nói phét, rất nhiều vấn đề chỉ nói ngắn gọn vài câu, nhưng tổng quan điểm Dịch Văn Bách lại cảm thấy phi thường không tồi, cùng với ý tưởng của y thực gần nhau.
Y kỳ thật có chút tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-ba-ba/884190/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.