Chương trước
Chương sau
Edit: Đam Mỹ Thịt Văn
Beta: Joe
Dịch Văn Bách phát hiện Dịch Trần hôm nay tâm trạng có điểm không đúng, cả người càng lúc càng âm trầm, ánh mắt mang theo hung ác cùng nham hiểm. Dịch Văn Bách không nhìn thấu được tâm tư của hắn, nhỏ giọng hỏi:
"Có phải học hành rất vất vả hay không?"
Dịch Trần ngẩng đầu nhìn y một cái, không nói gì, chỉ là lắc lắc đầu.
"Con ăn nhiều một chút đi."
Dịch Văn Bách gắp vào trong bát cho hắn một miếng cá, y hiếm khi làm như vậy, nhưng làm xong mới phát hiện có bao nhiêu không thích hợp, đối phương sẽ có khả năng ghét bỏ vì không sạch sẽ gì đó, thời điểm y không biết nên làm thế nào, Dịch Trần đưa miếng cá vào miệng, còn nói "Cảm ơn"
Dịch Văn Bách nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt lại có chút đỏ lên.
Ở chung càng lâu, Dịch Văn Bách càng không thể nhìn thẳng vào nội tâm của mình, cảm giác như vậy quá mức cấm kỵ, y hoàn toàn không có cách nào tiếp thu, lại vô lực thay đổi hiện trạng. Y chỉ có thể chờ đến khi Dịch Trần đi học đại học, hai người cách xa nhau, tâm tư của y nhất định sẽ phai nhạt.
Lúc sắp đi ngủ Dịch Trần lại đưa sữa bò tới, Dịch Văn Bách đưa cái miệng nhỏ nhắn uống sạch sẽ, ngẩng đầu nhìn con nuôi cao lớn, lại nhanh chóng quay đầu đi.
"Con cũng mau đi nghỉ ngơi đi, mai còn phải đi học."
Dịch Trần "Ân" một tiếng, đi ra khỏi phòng ngủ của Dịch Văn Bách.
Dịch Văn Bách nhẹ nhàng thở ra, đem cửa phòng đóng tốt rồi mới lên giường nằm, trong đầu nghĩ một chút việc vặt vãnh lung tung, dần dần cũng buồn ngủ, nhanh chóng khép mắt lại.
Dịch Trần vẫn luôn canh ở ngoài cửa, ly sữa kia cũng không mang đi rửa, hắn liều mạng khống chế bản thân, lại không thể ngăn chặn được thân thể khô nóng cùng ghen ghét, chỉ cần nghĩ tới Dịch Văn Bách trở thành của người khác, mặc kệ là nam hay nữ, hắn đều ghen ghét đến phát điên.
Y là công chúa tinh khiết nhất trong lòng hắn, không thể để người khác cướp mất.
Chỉ đợi hơn hai mươi phút, hắn đã nhịn không được mở cửa ra, nương theo ánh trăng đi đến bên giường. Dịch Văn Bách khi ngủ vẻ mặt điềm tĩnh, mặt mày nhu hòa, hô hấp đều đều, Dịch Trần mở đèn ngủ lên, chăm chú nhìn nhan sắc của y khi ngủ, hướng tới môi y hôn xuống.
Rất lâu rồi hắn chưa được làm như vậy, hiện tại chỉ là dán lên cánh môi kia, cả người không khống chế được nóng lên, động tác cũng trở nên thô bạo, làm càn mút lên cánh môi kia, mút lấy phiến môi đáng yêu, lưỡi cũng với vào khoang miệng y, hấp thụ nước bọt ngọt ngào, quấn lấy cái lưỡi mềm mại.
"Ưm."
Nụ hôn của hắn quá mức kịch liệt, Dịch Văn Bách mày hơi nhíu lại, yết hầu cũng phát ra tiếng thở nhẹ. Dịch Trần hoàn toàn khống chế không được bản thân, trong lòng hắn như có một con mãnh thú, và hiện tại con mãnh thú đó được thả ra, phòng hộ vô luận thế nào cũng không ngăn được.
Ngón tay đã cởi bỏ đi cúc áo của Dịch Văn Bách, đem da thịt phía dưới lõa lồ ra, lòng bàn tay ở trên núm vú xoa nắn, viên thịt kia cũng bắt đầu đứng thẳng lên, tựa hồ như đang chờ hắn liếm mút. Hắn không chút do dự ngậm vào, thậm chí còn muốn để lại dấu vết của mình, dùng răng cắn cắn.
"A... Đau!"
Đau đớn khiến Dịch Văn Bách trong lúc ngủ mơ cũng phải thở mạnh, Dịch Trần giảm bớt lực đạo, hướng tới núm vú bị cắn ra tơ máu nhẹ liếm, lại lột đi quần của cha nuôi.
Quần ngủ dễ dàng bị cởi ra, nhìn đến dương v*t nhỏ cương cứng kia, mở miệng ra mút vào.
"A..."
Âm thanh của Dịch Văn Bách trở bên ngọt nị, ngón tay cũng sờ lên đầu Dịch Trần, rõ ràng không phải ở trạng thái thanh tỉnh, nhưng cũng thật thoải mái, eo hơi nâng lên, tựa hồ mong Dịch Trần đem y mút càng thoải mái hơn. Dịch Trần đem cây côn th*t này mút càng chặt, ngón tay vuốt ve thư huyệt của cha nuôi, nơi đó đã sớm dính ướt một mảng, xúc cảm trơn mượt.
Dịch Trần cũng không đem y mút bắn, thời điểm Dịch Văn Bách sắp bùng nổ hắn liền dừng lại, Dịch Văn Bách tựa hồ không thỏa mãn, miệng phát ra những tiếng hừ hừ khó nhịn, ngón tay vô lực nhưng cũng muốn đưa xuống tuốt lộng dương v*t của chính mình. Dịch Trần tách ra hai chân y, nhìn khe thịt ướt nhẹp, cảm thấy không cần phải bôi trơn nữa, trực tiếp liếm lên.
"Ưm... A..."
Dịch Văn Bách phát ra âm thanh càng lúc càng ngọt ngào, hai chân ngoan ngoãn tách ra, trong huyệt cũng không ngừng chảy ra chất lỏng, đều được Dịch Trần liếm sạch sẽ, đầu lưỡi còn đâm vào trong huyệt khẩu mềm mại, bắt đầu từng chút một đem nó liếm mềm xốp.
Dịch Văn Bách lại mơ thấy mộng xuân, lần này nam nhân trong mơ thấy được ngũ quan chỉnh tề, chính là gương mặt anh tuấn của con nuôi, còn đang mút vào bờ môi của y, bàn tay to cọ xát người y. Dịch Văn Bách nói không cần, nhưng thân thể lại chủ động dâng lên, tư thế phóng đãng làm cho y cảm thấy thẹn, y thậm chí còn mơ thấy bị con nuôi mút núm vú, bị phát hiện thư huyệt.
Thư huyệt nóng bỏng như lửa cháy, lại lầy lội bất kham, y muốn khép lại hai chân, che giấu đi bí mật của mình, nhưng lại không chống đỡ được khoái cảm kia, đem chân mở càng rộng.
Dù sao cũng chỉ là mơ, hãy cho y được phóng đãng một lần đi.
dương v*t nóng bỏng của con nuôi cọ lên, tựa hồ như muốn cọ mở huyệt khẩu của y cắm vào, Dịch Văn Bách hoảng sợ, như vậy tuyệt đối không thể được, hôn môi còn có thể không tính là đi quá giới hạn.
Nhưng căn dương v*t cực lớn kia lại không màng gì mà cắm vào, giãy giụa của y hoàn toàn bị áp chế, Dịch Văn Bách kịch liệt phản kháng, trong nháy mắt bị cắm vào kia, đau đớn làm y mở to mắt.
(Lên wed Truyenhd để đọc tiếp chương này. Link: https://s2.truyenhd.com/truyen/cuong-chiem-ba-ba/)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.