Edit: Quân Ly
Mặc Điệp nghe xong, cũng chỉ có thể khóc.
Nàng nức nở, trang điểm trên mặt đều trôi hết.
"Hoàng huynh, mặc kệ thế nào...... Ta là muội muội một mẹ đẻ ra của huynh! Ta mới mười bốn tuổi, ta không muốn chết, hoàng huynh, huynh thả ta đi! Ta bảo đảm không bao giờ xuất hiện trước mặt huynh nữa!"
Mà trả lời nàng chỉ có trầm mặc.
Trong mật thất lạnh băng, Mặc Lâm Uyên trầm mặc nhìn Mặc Điệp nói thật giống như muốn lăng trì* nàng.
(*): Hình phạt tàn khốc thời phong kiến, giết phạm nhân bằng cách cắt chân tay, xẻo từng miếng thịt cho chết dần.
Nghiêm khắc mà nói, chín năm trước Mặc Điệp trước cũng "đã chết", nếu hắn không thừa nhận thân phận của nàng, nàng cả đời đều là một người bình thường không thân thế, cho nên nếu hắn nể mặt mẫu hậu mà thả nàng đi tựa hồ cũng không cần lo lắng nàng về sau còn có thể làm việc xấu.
Thấy Mặc Lâm Uyên trầm mặc, Mặc Điệp rốt cuộc nhịn không được, lớn tiếng khóc kêu lên!
"Hoàng huynh! Huynh thả ta đi! Ta về sau tuyệt đối sẽ không làm huynh vướng bận, người không thân phận như ta cho dù muốn làm việc xấu cũng không thể mà! Hu hu...... Hoàng huynh, mẫu hậu đã sinh ra hai người chúng ta, huynh chẳng lẽ muốn giết chết thân nhân cuối cùng sao?!"
Mặc Lâm Uyên bỗng nhiên thở dài.
"Thả ngươi đi xác thật không có uy hiếp."
Mặc Lâm Uyên nói làm Mặc Điệp vui vẻ!
"Nhưng...."
Mặc Lâm Uyên híp híp mắt,
"Nhưng Trẫm chỉ cần vừa nhớ tới ngươi biết rõ chân tướng mẫu hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-che-hoan-sung-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873728/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.