Hắn trách trời thương dân, trên mặt hiện ra một tia sầu khổ, cố tình ngay lúc này Văn Phong còn mang đến tin tức làm hắn có chút ngoài ý muốn.
"Vô Thanh đại sư."
Văn Phong vẫn luôn phụng mệnh bảo hộ Dạ Mộc đi vào cười nói với hắn,
"Cảm tạ đại sư trong khoảng thời gian này chiếu cố tiểu thư của chúng ta, nhưng bệ hạ đã tìm được Bích Hoa đại sư vào cung tương trợ rồi, sau đó, bệ hạ liền sẽ đưa tiểu thư đi."
"Bích Hoa?"
Vô Thanh nhìn tiểu cô nương chỉ có bảy tuổi nằm trên giường trong lòng lâm vào giằng co.
Bích Hoa hắn biết, y thuật vô song, một vị lão nhân đức cao vọng trọng, nếu để hắn tới, rất dễ dàng liền sẽ biết tình huống hiện tại của Dạ Mộc có lẽ còn sẽ dùng phương thức hủy bỏ võ công, giúp Dạ Mộc thoát khỏi ý niệm khát máu giết hại nhân sinh.
"Đúng vậy."
Văn Phong tựa hồ thật cao hứng khi sắp được về bên người Mặc Lâm Uyên, cũng thành khẩn nói lời cảm tạ.
"Trong khoảng thời gian này, làm phiền đại sư rồi!"
Hắn nói xong, để người chuẩn bị đưa Dạ Mộc rời đi, hoàn toàn không chú ý tới biểu tình trên mặt Vô Thanh hòa thượng, loại biểu tình gần như nôn nóng, đó là biểu tình hắn chưa từng thể hiện trên mặt.
Nhưng bên kia, Mặc Lâm Uyên bị phục kích!
Khi Mặc Lâm Uyên mời Bích Hoa đại sư rời núi lại ngoài ý muốn phát hiện Bích Hoa đại sư đã chết thảm trong nhà! Giây tiếp theo, vô số sát thủ chen chúc tới đánh Mặc Lâm Uyên trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-che-hoan-sung-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873702/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.