“Sao vậy?” vẻ mặt Tiếu Nam không đổi nhìn khuôn mặt khiếp sợ của cậu.
Tô Thần im lặng lúc lâu, ngực dường như bị cái gì hung hăng nắm lấy, cậu không lưu loát mở miệng: “Mị Sắc có phải sản nghiệp của anh?…MB…Cũng là của anh?”
“Em là trợ lí, sớm muộn cũng sẽ biết, sau này đến tay mới không đột ngột.” Tiếu Nam cười, tận lực mơ hồ nhận thức.
Rắc, Tô Thần nghe được trong thân thể mình có nơi nào đó đứt rời, tuy rằng Tiếu Nam không trả lời thẳng, nhưng ý nghĩa rất rõ ràng đúng suy đoán của cậu, lòng bàn tay chậm rãi nắm chặt, móng tay bất giác bấu vào da thịt cũng không hề biết.
Bộ dạng mất hồn của cậu lọt vào tầm mắt Tiếu Nam, trong đó mơ hồ ngọn lửa vui mừng đanh nhảy múa, hai người bởi tâm tư riêng mình mà im lặng không ai nói thêm gì nữa.
**************************
Sáng sớm hôm sau Tiếu Nam liền bay đến Thượng Hải bàn chuyện làm ăn, Tô Thần ở lại Bắc Kinh làm công việc quen thuộc, hoảng hốt một ngày đêm hầu như không biểu hiện ra ngoài, tan tầm cậu mới mờ mịt rời khỏi công ty.
Lái xe không có đích đến, cậu mới hoàn hồn lại thì ra mình đã dừng trước cửa Mị Sắc. Thẫn thờ ngồi trong chốc lát, cuối cùng vẫn thở dài đẩy cửa đi vào.
Duyệt Dạ vẫn ở quầy bar pha chế rượu, vây xung quanh hắn toàn người trẻ tuổi, nam có nữ có, đang lớn tiếng nói chuyện ca ngợi, Tô Thần dừng một chút lẳng lặng đi đến một góc nhìn hắn pha chế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-che-ai-chi-duong-qua-du-hoac/2265621/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.