Chương trước
Chương sau
Chạng vạng, Tiếu Nam gọi điện đến.

“Ở đâu?”

“Vẫn..chưa tan tầm.” Tim có chút đập nhanh.

“Tôi vừa kết thúc công tác, ngày mai trở lại.”

“…ưhm.”

Nói chuyện với nhau chỉ vài lời ngắn gọn, người bên kia liền kết thúc cuộc gọi, Tô Thần sững sờ nhìn điện thoại di động, đáy mắt chớp động có phải cậu đang vui sướng trong tim.

“Sao vậy? Sợ bạn gái lo lắng?”

Andrew kinh ngạc nhìn người đàn ông băng sơn ngàn năm trên mặt lộ chút tim đập loạn nhịp.

“Rất rảnh rỗi?” sau giây phút thất thần ngắn ngủi lam mâu băng lãnh nhanh chóng quay về lộ vẻ thâm hiểm vốn có, như cây đao bắn thẳng lên người Andrew.

“A! Tôi đột nhiên nhớ đến có một cuộc điện thoại cần phải gọi!”

Andrew chấn động mạnh một cái, lập tức chạy thoát thân ra ngoài, thật là một người đàn ông không có khiếu hài hước, thân là người Mỹ hắn quả thực rất dễ dàng nói chuyện với người khác.

Tiếu Nam áp vào ghế da, lông mày hơi cau lên, cuộc điện thoại vừa rồi không goijc ũng không sao, chờ thời gian để ý thức hắn đã vô ý đè lê một dãy số, truyền đến âm thanh phẩng phất cô đơn làm hắn không thể nói chuyện như trước, cũng khó trách Andrew cười đến thâm hiểm như vậy.

Nhắm hai mắt lại, khoảng không đen kịt vô thức hiện lên khuôn mặt người đàn ông quật cường, lãnh đạm, hai tròng mắt luôn luôn ướt át mà kiêu ngạo, thói quen mím chặt đôi môi hồng, còn có gương mặt trắng nõn bởi vì động tình mà trở nên hồng diễm thi thoảng phát lên những âm thanh thở dốc.

Bụng dưới đột nhiên căng thẳng, dục vọng cũng đột nhiên ngẩng đầu lên, mở mắt ra lại nheo lại, băng lam bất tri giác đã chuyển sang màu chàm sâu thẳm.

*******************

Tô Thần chưa bao giờ nghĩ đợi chờ lại có thể là một loại dày vò như vậy, vốn tưởng rằng thói quen này đã ăn sâu đến chết lặng, nhưng khi giọng nói của người đàn ông ấy như truyền vào tai, trong cậu như tia lửa sáng. Tô Thần cố kìm xuống tình cảm không bình thường thậm chí có thể gọi là trái tim phản bội, nhưng rung động từ đáy lòng cứ thể nảy lên khiêu khích ý chí,hầu như đã tước đi mọi vũ khí của cậu!

Đối mặt với không gian không bóng người, cậu từng lần một tự nhủ, người đàn ông này chỉ coi mình là đối tượng phát tiết, hắn có rất nhiều tình nhân, mình ngay của lover cũng không phải, hơn nữa mình còn có Tần Bách, người đàn ông chỉ đang mê hoặc sinh lý cậu, cậu tuổi đã lớn đừng nên mơ mộng loại suy nghĩ không thực tế này nữa.

Nghĩ đến Tần Bách đáy lòng cậu liền nảy sinh chút ấm áp, mở album ảnh thời còn đi học ra,  trước mặt mỗi một trang đều là kí ức ngọt ngào, khi đó bọn họ còn đang xuân xanh sắc, tuổi trẻ chẳng sợ bất kì cái gì, kiên định như núi lửa ngàn năm vẫn phun trào, vô luận trải qua cái gì, quá khứ của hai người vẫn rất tươi đẹp.

“Người đã ba mươi tuổi,vẫn mê hoặc mình, mình thật là vô dụng…” Cậu tự thì thào, nhìn khuôn mặt tươi cười trong ảnh bất giác tâm cũng hơi dao động.

*******************************

Đêm ngày hôm sau, Tiếu Nam mang theo khuôn mặt lạnh lùng quen thuộc từng bước tiến vào phòng ngủ, Tô Thần đã an tĩnh ngủ say, ánh trăng rơi xuống khuôn mặt nhu hòa, dường như nhàn nhạt tỏa sáng, hô hấp dừng lại một chút, hắn duỗi ngón tay chạm đến cái trán trơn bóng, thuận theo khuôn mặt chạm đến bờ môi mềm mại bồi hồi vuốt ve.

Người ngủ say dường như nhíu mày, hai cánh môi vô thức giật giật, da thịt nhẵn nhuị cứ thế ma sát với tay hắn, nhè nhẹ  nhưng vô tình khiêu lên trong hắn ngọn lửa dục vọng.

Môi nhanh chóng hạ xuống liếm mút, kinh ngạc mang theo vài phần ngây ngô cấp thiết khố nhịn, Tô Thần vì hít thở không thông mà tỉnh lại, trong cơn mơ màng buồn ngủ chỉ nhận thấy một bóng người, khí tức quen thuộc truyền đến tâm dĩ nhiên an ổn hạ xuống.

“Ân a..”Thở dốc nghênh tiếp cường thế hôn môi, dưới sự đụng cham quen thuộc của người đàn ông thân thể không tự giác bản năng mà thở dôc.

Ánh mắt Tiếu Nam nóng nảy, bàn tay thăm dò vào cổ áo rộng thùng thình của cậu rồi trượt xuống dục vọng đã đứng thẳng ngẩng đầu, khẽ vuốt ngoạn lộng, truyền đến chính là rung động không kiềm chế nổi của người phía dưới.

“Nghĩ tới tôi?”

Loạn ý tình mê, ba chữ kia thoát ra, hai người đều sửng sốt, trong bóng tối không thể nhin ra thần tình, chỉ có hơi thở hổn hển quấn chặt lấy nhau.

“Ưm..A!” Ý rất hàm súc mà rên rỉ phẩng phất giống như trả lời cho câu hỏi ấy, Tiếu Nam cười nhẹ, miệng lưỡi theo dấu ngón tay để lại vết tích ướt át, những nơi đi qua đều để lại nóng bỏng như bị đốt.

Quần áo hằng ngày không biết tự lúc nào đã được cởi xuống, mở ra thân thể trần truồng, hai chân Tô Thần không kìm được mở rộng ra, lưỡi dao sắc bén cọ sát hai bên mép đùi động một cái liền chui vào cửa động đang đóng chặt, mạnh mẽ rồi lại ôn nhu chầm chậm đâm vào cúc huyệt, đúng là khó nhịn nổi, mà hạ thân cậu từ lâu đã thẳng tắp chảy ra chất dịch trong suốt, hết thảy đều không chờ nổi muốn  tiến lên đỉnh!

**************************************************************

“Thần..” Cúi người thì thầm bên tai cậu, Tô Thần lập tức liên tưởng đến  phản ứng cuồng nhiệt vừa rồi của mình.

Trong miệng người đàn ông phun ra lời thân mật giống như sợi dây cung đã lên được bắn đi, mãnh liệt run rẩy khiến cậu bắn ra toàn bộ vui vẻ, tinh dịch bạch sắc phun trên bụng hắn trong bóng tối phá lệ rõ ràng.

Lập tức mềm xuống trong nháy măt, vui sướng mạnh mẽ  không vì vậy mà lui xuống, huyệt khẩu chặt chẽ một nhát đâm sâu vào trong!

“A!” Tô Thần không kịp thích ứng với tiến nhập lập tức hô to, đầu nhọn liên tục đâm bị bó chặt,  hạ thân to lớn cùng trùng kích cường đại làm cậu chỉ có thở dốc, đại não duy trì liên tục một mảnh ờ mịt.

Chỉ cho cậu một thời gian ngắn Tiếu Nam cử động eo bắt đầu luật động, mỗi một lần đều là đâm sâu hết mức vào trong, thịt non mềm mại trơn trượt ma sát, cự vật liên tục chìm đắm trong sung sướng vô hạn.

“Muốn tôi làm em như vậy sao? Hửm?” Hơi thở cực nóng thỉnh thoảng sà xuống bên tai Tô Thần, Tiếu Nam giữ chặt thắt lưng cậu giảm dần tốc độ.

Trong cơ thể cự vật sưng to càng làm độ ma sát lớn hơn thật khiến người ta phát cuồng, Tô Thần lập tức buông vũ khí đầu hàng không kiềm chế được cầu xin: “Nhanh…nhanh cho tôi..”

“Ha ha sẽ như em mong muốn!” Giọng nói khàn khàn, lưỡi dao sắc bén dâng lên cuồn cuộn như ngựa phi.

Tô Thần run run không chịu nổi tiết tấu của hắn, có mấy lần không nhịn được rên rỉ sau vài giây đã hét chói tai, phập phòng phập phồng, trí não không còn mẫn nữa, chỉ theo hô hấp người đàn ông phía trên mà tùy cơ phóng túng dục vọng sung sướng.

Không biết đã bao nhiêu lần lên thiên đường xuống mặt đất, chờ đến lúc kết thúc, Tô Thần đã mệt mỏi đến mức không thể mở nổi mắt.

Người đàn ông bồi hồi chầm chậm vuốt ve phần eo thon gọn của cậu, càm giác bủn rủn vô lực thoáng chốc biến mất đi một ít, nhưng vẫn không đủ khí lực nói chuyện, tuy rằng đã dễ dàng trải qua nhiều lần kịch tính,nhưng đôi mặt với yêu cầu vô độ của người đàn ông này cậu vẫn không tập nổi thành thói quen.

“Ngày mai không cần đến công ty.” Tiếu Nam sau khi thỏa mãn liền lười biếng nói, ngón tay hơi dùng lực ma sát xoa nắn lên làn da nhẵn nhụi.

Thần trí có chút buồn ngủ cho nên lúc này mới có phản ứng, cậu mở miệng giọng khàn khàn cuối cũng vẫn nói ra: “Không cần.”

Trên lưng tê rần, là cảnh cáo của người đàn ông truyền đến, Tô Thần rũ mắt không thèm nhắc lại, qua vài giây sau cậu chìm hẳn vào giấc ngủ.

Tiếu Nam nghiêng người nhìn khuôn mặt mệt mỏi của cậu, móc từ bên trong túi áo khoác tinh xảo treo bên giường ra một chiêc máy ghi âm, thẳng đến khi chân trời ló rạng sáng mới dời đi tầm nhìn, lông mày nhíu lại khe khẽ thở dài, hắn nhặt y phục rơi lả tả dưới đất cùng máy ghi âm lên, sau đó không ngừng bước ra cửa lớn.

Được nghỉ ngơi trọn vẹn cho nên sau khi tỉnh lại tinh thần Tô Thần rất tốt, người kia không ở bên người, chuyện đêm qua tất cả dường như là mộng tưởng, nhớ lại mình không chút che giấu nào cố tình hùa theo rên rỉ, mặt cậu nóng đến lợi hại.

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, là Tần Bách, cậu chưa phát giác ra mình đang nhíu mày, gần đây Tần Bách thường xuyên gọi điện cho cậu, nhớ lại trước kia dù khoảng cách địa lý xa xôi y cũng không mấy khi gọi, giống như y muốn bồi đắp xóa tan vết rách giữa hai người,thực ra nội tâm cậu cũng hỗn loạn cần có sự an ủi của y.

“A Thần, anh có gửi cho em thực phẩm bảo vệ sức khỏe, mấy đồng nghiệp nói hiệu quả rất tốt, em nhớ kí nhận.”

“Ưk, tốt quá.” Tần Bách ít khi gửi đồ vật này nọ cho cậu, thực phẩm bảo vệ sức khỏe lại càng không, cảm giác được che chở nhất thời nổi lên tràn ngập nội tâm, cậu thuận theo hưởng thụ ôn nhu khó có được của y.

“Công việc của em thế nào? Trợ lí tổng giám đốc…có phải rất vất vả hay không?”

“Hoàn hảo, kì thực em vẫn chưa thật sự tiến vào công việc, bây giờ mới là giai đoạn thực tập mà thôi.”

“Em..có gặp qua Tiếu tổng?”

Giọng nói của Tần Bách bắt đầu cẩn thận, cũng không phải riêng hắn, chỉ cần nhắc đến người đàn ông kia tất cả mọi người đều trở nên cẩn thận, Tô Thần khẽ cười: “Sao vậy? Anh cũng tò mò vẻ ngoài của hắn sao?”

“A…đúng, hắn rất thần bí.”

“Kì thực tuổi của hắn còn rất trẻ, sợ rằng so với anh cùng em thì trẻ hơn, những thứ khác cũng người khác giống nhau mà thôi.”

“Này, thì ra là như vậy.” Tần Bách dừng một chút rồi nói tiếp: ‘Anh chỉ hỏi chút mà thôi, chưa thấy qua cũng sẽ hiếu kì.’

‘A Bách, anh gọi điện thoại đường dài đến chỉ là muốn hỏi về vẻ ngoài Tiếu tổng sao ?’ Tô Thần quấy quả trứng trong nồi nước nóng, chờ đợi hương vị quen thuộc truyền đến.

‘Chuyện này! Đương nhiên không phải như thế, A Thần anh đã suy nghĩ lại rồi, nên tôn trọng hoài bão của em, lần trước là anh không tốt, đã không tin tưởng em.’

Lần cãi nhau kia đã qua một đoạn thời gian chưa từng được nhắc đến, lúc này Tần Bách chủ động nói lời xin lỗi khiến cậu thực sự cảm động, A Bách thực sự muốn bồi đắp lỗi lầm trước đây.

‘A Bách cảm ơn anh.’ Ôn nhu săn sóc của Tần Bách cậu không thể từ chối nổi, nhưng cũng không thể mãi trầm mê trong cái gọi là hoa trong gương, trăng trong nước được nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.