Tô Thần cười nhạt, bình tình nhìn hắn hỏi: “Anh ly hôn.”
Tần Bách run lên bần bật, lắc đầu liên tục: “Anh không thể ly hôn, ngoại trừ chuyện này anh có thể cho em bất cứ thứ gì khác.”
Tô Thần sớm đoán được đáp án của y, câu hỏi vừa rồi chỉ là để thử mà thôi, cậu ngẩng đầu phảng phất như nghe được âm thanh nước mắt Tần Bách rơi, quá khứ mười năm, cuối cùng vẫn chỉ là quá khứ,…
“Tần Bách, anh nên quý trọng những gì bây giờ mình đang có, tôi hy vọng không phải gặp lại anh nữa.”
Thấy Tô Thần rời đi, Tần Bách kéo cậu lại buộc chặt trong đôi tay chính mình, một bên áp chế Tô Thần giãy giụa một bên hô lên: “Giống như trước đây không phải tốt sao? Chúng ta mỗi ngày đều trôi qua khoái nhạc! A Thần, đừng nên ép anh nữa?”
Tô Thần phút chốc dừng lại động tác, cưỡng chế hơi nước trong mắt, hung hăng nhìn y khẽ quát: “Tần Bách! Anh vẫn ích kỉ như vậy! Buông tay, nếu không tôi sẽ không khách khí!”
Trái tim Tần Bách trong phút chốc nhảy loạn, rất nhanh sau đó nét mặt y liền bao trùm sự độc ác: “Trang Diệp đã vào tù, chỗ dựa của cậu cũng không còn, là tôi để mắt đến cậu. Bộ dạng cùng thân thể cậu không biết đã có bao nhiêu người dùng qua, đừng cùng tôi giả vờ giả vịt!”
Tựa hồ như có gì đó đổ ập mạnh xuống, đồ vật trong tay Tô Thần đã sớm rớt xuống, thân thể thoáng chốc bị y vây kín trên cửa không thể nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-che-ai-chi-duong-qua-du-hoac/2265588/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.