Tháng này là tháng mừng thọ của ông nội, mọi người đều chuẩn bị quà để tặng ông, riêng về phần quà cô đã chuẩn bị cho ông một chiếc khăn len đỏ chính tay cô đan, mặc dù trời không còn lạnh nhưng cũng có thể để sang năm.
Từ khi Cố Thành Viễn trở về cô như được tiếp thêm sức mạnh vậy, buồn lại tìm ảnh để nói chuyện ôn lại chuyện xưa, từ ngày có người hiểu mình trò chuyện cô như biến thành một người mới, đến cả Lục Tần Phàm cũng muốn biết lý do.
Hôm nay là ngày mừng thọ của ông nội, người được mọi người gọi là đại thần trong việc thương trường, trước kia ông cũng tự mình xây dựng lên tập toàn họ Lục, từ những ngày công ty còn nhỏ bé cho đến bây giờ, cái tên đó cũng rất xứng với ông.
Là cháu dâu trưởng Diệp Vân Ánh không thể vắng mặt được, nên mới sáng cô đã muốn đến nhà chính để cùng chuẩn bị tiệc mừng thọ cho ông nội vào tối nay.
“Có chuyện gì?" Đầu dây bên kia bắt máy không được mấy vui vẻ.
“Em muốn về nhà chính để chuẩn bị tiệc mừng thôi cho ông, anh có thể về cùng em được không?" Diệp Vân Ánh ấp úng nói
“Cô đúng là nhiều chuyện, không phải ở đó đã có người làm hết rồi sao? Cô đến đó gây thêm phiền phức cho bọn họ sao?"
“Nhưng mà hai ta cũng là cháu nên về sớm ông sẽ vui hơn, với lại nếu anh không về cùng em mọi người sẽ nghi ngờ!"
Diệp Vân Ánh cũng là nghĩ đến thanh danh của anh và nhà chồng nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cau-hanh-phuc-luc-tong-muon-quay-lai-voi-vo/301516/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.