Trong thư phòng sau khi dùng bữa tối, Lục Tần Phàm cùng nói chuyện với em trai của mình, anh cũng muốn hỏi cậu em trai của mình về nước nước có cần giúp đỡ gì không.
Có lẽ là Lục Đình Chính mãi nói chuyện với chị dâu nên đã vào gặp anh muộn.
“Em xem ra đã quên mất giờ giấc rồi nhỉ?" Anh ngồi hút thuốc ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
“Em xin lỗi, tại lâu ngày không được gặp chị dâu nên em có trò chuyện hơi lâu!"
“Đừng gọi cô ta là chị dâu trước mặt anh!" Anh lập tức dập tắt điếu thuốc lá trên tay
“Anh vẫn không chấp nhận chị ấy sao? Sao anh cứ phải khó chịu khi nhắc đến chị dâu vậy?" Lục Đình Chính không thể hiểu nổi người anh trai của mình, một người yêu mình hết lòng hết dạ luôn nghĩ cho mình và gia định, còn một người chỉ biết đến tiền bạc danh tiếng anh lại yêu hết lòng hết mực.
Thật khó hiểu nổi!
“Anh không quan tâm em nghĩ anh như thế nào, chỉ cần biết là anh không bao giờ chấp nhận cô ta là vợ, hay là yêu cô ta!"
Bởi đối với anh cô chỉ là một con người ở đợ, hay là một vật giá được mang đi để biếu vậy! Không thì cô chỉ là một người mà đã cướp vị trí vốn là của người anh yêu.
“Em nghĩ anh quá mù quáng rồi!" Lục Đình Chính là người hiểu rõ tâm tư của người anh mình nhất, cũng hiểu rõ được mối tình mà anh và cô gái thanh mai trúc mã, nhưng Lục Đình Chính không hề chấp nhận hay đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cau-hanh-phuc-luc-tong-muon-quay-lai-voi-vo/301512/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.