45310.“Không phải, hắn ta làm sao lại là người mà chủ nhân muốn bắt được? Hắn chính là một người hộ vệ, tôi đã từng thấy hắn rồi, vốn dĩ vẫn luôn đi theo Cung Trạch Vũ. Tôi lấy hắn, cô cứ việc chơi cùng Cung Trạch Vũ.” Diệp Phi liền vội vàng nói. 
Cô nhìn xuống huân hương dưới gầm bàn đã cháy hết, đi vào phòng, kéo Mộ Thương Nam rời đi. 
Được rồi, cô thừa nhận. Nghe được Dạ Thần muốn bắt người, cô chỉ sợ Mộ Thương Nam bị bắt đi. 
Cô nắm lấy cánh tay Mộ Thương Nam, để cho anh dựa vào người cô, lôi ra khỏi phòng từng chút một. 
Đậu má! Mộ Thương Nam, anh thật nặng! 
Cô cõng anh, thân thể nhỏ bé tựa như bị thân thể anh che giấu. Cô kéo anh đi từng bước một. 
Chẳng qua là từ nơi này của Cung Trạch Vũ đi về phòng ngủ của cô cảm giác như đã trôi qua cả thế kỷ vậy. 
Cuối cùng cũng lôi được anh về phòng, cô không nhịn được ngã xuống giường cùng người đàn ông. 
“Đậu má! Cút đi!” Cô giơ tay đẩy anh. Tên đàn ông chết bầm này, ngủ mà cũng có thể sàm sỡ cô, đè cô chặt chẽ. 
Mộ Thương Nam bị đẩy sang một bên, ngửa mặt nằm ở trên giường. 
Diệp Phi bò dậy, nhìn người đàn ông ngoan ngoãn như một đứa trẻ. Ánh mắt ngưng lại trên khuôn mặt anh, không thể không nói, Mộ Dã thực sự giống y như Mộ Thương Nam. 
Tay cô không tự chủ hướng về phía khuôn mặt Mộ Thương Nam, sờ lỗ mũi anh, miêng anh và khuôn mặt đầy góc cạnh của anh. 
Nếu như đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475667/chuong-310.html