45272.Khi mặt trời lại một lần nữa nhô lên, Mộ Thương Nam là bị đau tỉnh, say rượu khiến anh đau đầu muốn nổ tung. 
Xòe tay day huyệt thái dương, ngay cả mở mắt cũng thấy tốn sức. 
Một chiếc khăn lông được ném tới trên mặt anh: “Say rượu không dễ chịu chứ? Cho cậu khăn lông lau mặt! Hại tôi như đứa ngốc chăm cậu cả đêm. Có biết bao nhiêu người phục vụ nhìn tôi như nhìn quái vậy không? Làm ơn đi, lần sau cậu say thì tìm Đỗ Xán! Nha đầu kia có tố chất đồng tính.” Bắc Minh Phong than phiền. 
Mộ Thương Nam cầm khăn lông lau mặt: “Tôi thấy cậu có tố chất của một oán phụ đấy. Chỉ là chăm tôi có một đêm thôi mà?” 
Anh ném trả khăn lông cho Bắc Minh Phong. 
Bắc Minh Phong đón lấy: “Cậu về đâu? Bệnh viện hay công ty?” 
“Tôi đi nhà giam.” Mộ Thương Nam đứng lên. 
“Cậu đi làm gì? Không phải nói để cho quan tòa tuyên án sao?” Bắc Minh Phong hỏi. 
“Ngày hôm qua lúc tôi say rượu, tôi nhớ ra rất nhiều chuyện. Tôi đi trước.” Mộ Thương Nam rảo bước đi ra phòng bao. 
Khôi phục một phần trí nhớ, nhớ lại Diệp Phi, đáy lòng anh cuồng loạn. Không thể trách bản thân mình có phản ứng với Diệp Phi, thì ra thân thể anh vẫn rất nhớ cô! 
Trong lòng cuồng loạn, chỉ muốn mau chóng được nhìn thấy Diệp Phi. Anh có quá nhiều lời muốn nói với cô, anh phải nói cho cô mình không hề có quan hệ gì với Thiên Tịnh. 
Phóng xe như bay đến đồn cảnh sát, anh xuống xe một cái liền nhìn thấy Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475629/chuong-272.html