45230.Anh đứng dậy, thân hình cao to, từng bước ép cô gái nhỏ vào trước bàn sếp. “Tôi không đến 100g thịt, hôm qua ai nói tôi to quá, bắt tôi nhẹ một chút?” Anh cúi đầu, giọng nói khàn khàn của anh đập vào vành tai cô, mùi vị gặm nhắm xương cốt chảy xuống đến bụng anh, vì mất trí nhớ, lần này dường như là lần đầu tiên anh có cảm giác ăn thịt, khiến anh cảm thấy giống như lần đầu phá giới năm năm về trước, không kiềm chế được bản thân. 
Hừm! Diệp Phi suýt nữa tức hộc máu, cô thực sự không chịu nổi mới cầu xin anh. Vậy mà, anh giống như một con sói đói, ai có thể chịu được? Sau đó, cô ngước mắt nhìn anh “Nếu không phục, cắt mang đi cân, nếu tôi nói thiếu trọng lượng tôi bù cho anh!” 
Mộ Thương Nam bĩu môi, cô thật xấu xa, cô có thể đền cho anh cái gì? Đã cắt đi rồi còn có thể lắp lại được sao? 
“Muốn thiến của tôi? Hận thứ đó của tôi vậy sao?” 
“Tôi không những hận thứ đó của anh, tôi hận cả con người anh, không được niêm phong bệnh viện của tôi!” Diệp Phi đưa tay với lấy con dao dọc giấy trên bàn Mộ Thương Nam. “Có tin tôi sẽ làm cho anh cả cuộc đời này anh không lên giường được với phụ nữ không?” Cô uy hiếp, loại dao sắc bén nhất, chỉ cần tùy tiện động vào là có thể cắt rách ngón tay. 
Ánh mắt Mộ Thương Nam quyện lấy cô “Cho cô cơ hội, cô không cắt được của tôi, coi như cô thua, tôi sẽ cắt của cô”. 
Diệp Phi ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475587/chuong-230.html