45217. “Đàn bà thần kinh, cô muốn đốt lâu đài của tôi hay sao hả!” giọng nói của Mộ Ly xộc vào phòng, bước chân anh càng nhanh, dường như còn nhanh hơn giọng nói đi đến trước mặt cô. 
“Dập lửa! Dập lửa!” Anh hét vào đám người hầu phía sau. 
“Thiếu gia! Anh phải dạy dỗ cô ta thật tốt, cô ta muốn thiêu chết chúng ta?” Vài người phụ nữ nhìn thấy Mộ Ly tới thì đều chạy ngược trở vào. 
Diệp Phi nhướn nhẹ chân mày tỏ vẻ khinh thường, “Nếu muốn thiêu chết các người thì tôi đốt vải voan trong phòng rồi. Cần gì đốt ngoài sân chứ? Không biết điển tích Phóng hỏa hí chư hầu sao? Chậc chậc, không học hành thật đáng sợ!” 
“Cô mắng ai là chư hầu?” Một người phụ nữ có mái tóc vàng mặt đầy tức giận. 
Trên trán Diệp Phi xuất hiện mấy vạch đen, được thôi, người nước ngoài, thứ lỗi cho cô ta nghe không hiểu. 
Ngón tay cô chọc vào ngực của Mộ Ly, “Tôi chỉ muốn tìm anh, người phụ nữ gọi anh là chư hầu nhé.” 
Khóe miệng Mộ Ly giật giật, “Tôi có phải nên để cô ngủ mãi mãi không? Tỉnh dậy thì châm lửa đốt đồ, có biết là ở đây, phụ nữ không nghe lời mà tùy tiện phá hoại đồ đạc trong lâu đài của tôi sẽ nhận trừng phạt gì không?” 
“Liên quan gì tôi? Tôi cũng không phải phụ nữ của anh?” Diệp Phi lên tiếng độp lại. 
“Không phải phụ nữ của tôi, cô dựa vào đâu mà ở lại trong lâu đài của tôi? Trong bụng của cô còn có con của tôi kìa!” Mộ Ly nói dối không biết ngượng. 
Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475574/chuong-217.html