Ánh mắt Mộ Ly nhìn về phía thân thể đang run lẩy bẩy của Diệp Phi, nỗ lực chịu đựng, trong đầu anh ta ta hoan tưởng Diệp Phi, anh ta hận không thể cho cô nằm xuống đè lên cô. 
Vậy mà người phụ nữ cứ ngồi xổm 1 chân như vậy, mặc dù nhìn thấy cô có vẻ lập tức muốn ngã xuống nhưng cô vẫn kiên trì không động. 
Đầu mày Mộ Ly trầm xuống, hung hăng ép đầu lông mày đột nhiên dùng lực đâm vào. 
Tiêu Đình Đình đau đớn không chịu nổi kêu thành tiếng. 
Đột nhiên, cửa ra vào bị người bên ngoài đạp tung ra,”Đình Đình!” 
Âm thanh của đàn ông xông vào trong phòng. 
Tiêu Đình Đình bị âm thanh đàn ông dọa đẩy ngay Mộ Ly ra, “Ba, ba!” 
Cô ta vội vàng chỉnh lý lại quần áo trên người, xấu hổ không dám nhìn ba mình. 
Mộ Ly bị đẩy ra bất ngờ, mặt anh ta lộ ra đầy phẫn nộ, vừa đến thời khắc đẹp đẽ nhất, thì bị đứt đoạn rồi, thật là muốn nhịn phế tiết tấu của anh ta mà. 
Hiệu trưởng tức đến tay run lẩy bẩy,”Các người, các người dám chơi 3p? Quá vô liêm sỉ rồi!” 
Diệp Phi cuối cùng cũng hạ chân mình xuống, đứng thẳng người “Hiệu trưởng đại nhân, em không có nhé, em chính là ở đây bị phạt ngồi xổm 1 chân, việc của bọn họ với em không liên quan. Em đi trước đây, thầy dạy dỗ bọn họ cho tốt. Mộ Ly, đừng quên anh nợ tôi cái gì?” 
Cô nói xong đầu cũng không ngoảnh lại liền chạy đi, chân tê đến mức cô đau như bị mấy vạn cây kim đâm vào, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475544/chuong-187.html