Nhiếp Hạo thao tác trên điện thoại của Mộ Lạc Lạc, dưới sắc mặt tái mét của Mộ Lạc Lạc, khôi phục lại tin nhắn đã bị xoá. 
Thực ra tin nhắn đã gửi đi trên điện thoại, cho dù bị xoá, chỉ cần lọt vào tay hacker, lúc nào cũng có thể khôi phục lại, thời gian càng ngắn càng dễ khôi phục. 
“Tổng giám đốc, anh xem” Nhiếp Hạo đưa điện thoại cho Mộ Thương Nam. 
Mộ Thương Nam mặt biến sắc, quả nhiên đúng như anh nghĩ. 
“Mộ, Lạc, Lạc” anh nhấn mạnh từng chữ từng chữ. 
Sắc mặt Mộ Lạc Lạc tái mét cắt không còn giọt máu, “Em, em không có làm gì, em với anh họ chỉ nói đùa, em bị bắt nạt nên muốn anh họ giúp em trả thù. Những lời em nói là lời nói trong lúc tức giận, anh ta có thay em báo thù hay không, em cũng không biết, nếu như có làm thì cũng là việc của anh ta, không có liên quan gì đến em”. Cô vội vàng rũ bỏ tội danh của cô, cô không ngờ rằng tin nhắn có thể khôi phục. Sớm biết cô đã gọi điện thoại, gọi điện thoại ít nhất không biết được nội dung cuộc gọi, chỉ có thể tìm ra cuộc gọi đã gọi đi, cô hoàn toàn có thể nói chỉ gọi điện để hỏi thăm anh họ. 
“Ông nội, Phi Phi hôm nay suýt nữa bị chết chìm trong thuyền, Mộ Ly nhốt Diệp Phi trên thuyền, sau đó chọc thủng đáy thuyền.” Mộ Thương Nam nói. 
Mặt Mộ Thành trầm lặng đến cực điểm “Đều là lỗi của ta, ta không nên để Lạc Lạc quay về, già rồi, làm việc cũng hồ đồ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475498/chuong-141.html