Mộ Thương Nam khóe môi hung hăng vừa kéo, nhìn cô gái nói muốn gả cho Cung Trạch Vũ, anh chỉ muốn giày vò các kiểu để cho cô biết ai mới là người đàn ông của cô! 
“Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy đâu. Chuyện của Thiên Tịnh còn chưa làm rõ thì em cứ ở đấy cho anh!” 
Anh lạnh giọng nói. Chuyện Thiên Tịnh nhất định anh phải làm rõ ràng. Không phải làm rõ chuyện ai đẩy Thiên Tịnh mà là làm rõ chuyện tại sao Thiên Tịnh lại tỉnh được. Anh rõ ràng đã ra lệnh cho Sở Nhiễm, nếu không có lệnh của anh thì không được cho Thiên Tịnh tỉnh lại. 
Khuôn mặt của Diệp Phi trầm xuống. Xem ra nếu không tống cô vào tù, Mộ Thương Nam sẽ không bỏ qua. 
“Anh nhanh lên một chút. Tôi không có thời gian lãng phí vơi anh!” Cô nói, sải bước đi qua người anh. 
Cô còn muốn học đại học, không có thời gian dây dưa với Mộ Thương Nam về chuyện của Thiên Tịnh. 
Mộ Thương Nam đuổi theo bước chân cô. Ánh mắt anh hung hăng nhìn bóng dáng cô. Ở bên anh thì lãng phí thời gian, thế ở bên Cung Trạch Vũ thì sao? 
Tức giận nghẹn lại trong ngực, thiếu chút nữa khiến anh bị nội thương. Anh sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, không nhữn để Thiên Tịnh đến từ đâu thì quay về đó, mà còn phải để cô biết được thân phận của mình. 
Chỉ là bây giờ còn chưa phải lúc. Bên cạnh Diệp Phi có quá nhiều người không rõ thân phận. Anh lo lắng những người này sẽ nhắm vào tài sản của nhà họ Thiên. 
Trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475490/chuong-133.html