“Em đảm bảo sẽ luôn làm theo lời tôi nói, nghe lời tôi?” Mộ Thương Nam hỏi. 
Giận dỗi không đồng ý mới ngu. Thịt đến miệng rồi, anh nhất định phải đớp! 
Ánh mắt Diệp Phi dừng trên người anh, mím chặt môi. Cho dù Cung Trạch Vũ có muốn giết Mộ Thương Nam hay không, cô đều không muốn nợ anh nữa! 
Cô gằn giọng đáp: “Được.” 
“Em ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ buông tha cho bệnh viện nhà hắn ta.” Mộ Thương Nam nói. 
Cánh tay của Diệp Phi đặt trên ngực anh, tránh khỏi ôm ấp của anh: “Tôi đồng ý rồi, hy vọng tổng giám đốc Mộ giữ lời!” 
Cô giơ tay xốc chăn của anh lên. Trời má! Cô coi như cứu một con sói đuôi dài vậy! 
Cô không hề nương tay mà cởi quần của anh. Thế nhưng vốn dĩ tưởng chuyện dễ dàng, nhưng lúc cô nhìn thấy anh xong liền thấy hối hận! 
Cô oán thán nhìn anh. Giờ vấn đề không phải là cô nghĩ gì, mà là vấn đề về size! 
Mộ Thương Nam bị cô nhìn thấy, toàn thây đều căng thẳng lại. Nghĩ đến phúc lợi sắp tới mà lòng không bình tĩnh nổi. Nhưng mà cô chỉ đứng nhìn bất động, lại khiến cho toàn thân anh như bị lửa đốt đến nơi. 
Anh khống chế đầu của cô: “Bảo bối, nhanh lên một chút!” 
Ánh mắt anh dừng lại trên miệng son nhỏ nhắn của cô, không thể đợi được nữa! 
Đầu Diệp Phi bị anh khống chế, đè xuống. Trong hơi thở của cô tràn ngập hormone đàn ông. 
“Tôi, tôi không biết!” Cô quanh co nói. 
Mộ Thương Nam thiếu chút nữa nghẹn đến tàn phế. Cô nói không biết, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475461/chuong-104.html