Chương trước
Chương sau
Diệp Phi bị người đàn ông ép lên quầy lễ tân, mặt anh ta dường như dán vào mặt cô.
"Mộ Thương Nam, anh làm gì vậy?" Tim cô đập điên cuồng, bất an bao quanh toàn thân cô.
"Em nói tôi làm gì? Không phải cùng trai bao lăn qua rồi sao? Động tác quen thuộc như vậy, không biết sao?" Âm thanh của Mộ Thương Nam đè xuống rất thấp, nói vào mặt cô.
"Anh không có quyền đối với tôi như vậy!" Tay Diệp Phi chống trên ngực người đàn ông, chống mạnh mở chút khoảng cách.
"Tôi không có quyền, Cung Trạch Vũ thì có quyền hôn em?" Mộ Thương Nam trầm tiếng hét, hận đến nỗi muốn nuốt người con gái này, đem cô khóa trong thân thể anh ta.
Có phải như vậy không, cô chỉ có thể thuộc về anh ta?
"Phí lời, chúng tôi đính hôn rồi, anh ấy đương nhiên có quyền hôn tôi!" Diệp Phi cướp lời về.
Cho dù Cung Trạch Vũ không có quyền hôn cô, anh ta cũng không có quyền hôn cô!


Mộ Thương Nam không đợi cô gái nói hết, môi liền rơi lên trán cô, cô gái của anh ta từ đầu đến chân vẫn còn là của anh ta, anh ta không chịu được cô cùng Cung Trạch Vũ 2 mắt nhìn nhau, càng không chịu được Cung Trạch Vũ hôn cô.
Toàn bộ những chỗ Cung Trạch Vũ chạm qua, anh ta đều muốn cô rửa sạch sẽ, đánh dấu hương vị của anh ta.
Diệp Phi cúi đầu muốn trốn tránh môi người đàn ông, 1 tay của người đàn ông chụp sau đầu cô, để đầu cô cố định, không cho cô di chuyển phân nào, môi anh ta từ trên trán hôn đến mắt cô, tiếp tục hướng xuống dưới hôn môi cô.
Bờ môi ngọt ngào của cô, là điểm tâm anh ta thích ăn nhất, cho anh ta ăn nghiện.
Diệp Phi nỗ lực muốn thoát khỏi môi người đàn ông, nhưng lại bị anh ta ăn càng sâu, anh ta khuấy động hồ nước sóng lăn tăn của cô, hít vào toàn bộ không khí của cô.

Thiếu khí làm cho cô nghẹt thở, cô mất đi năng lực phản kháng.
Mộ Thương Nam cảm nhận được cô gái mềm nhũn trong lòng anh, anh ta càng điên cuồng hôn cô,ăn điểm tâm mỹ vị của anh ta.
Anh ta mê muội trong khí thở của cô, làm anh ta muốn cô nhiều hơn, anh ta buông môi cô ra, cho cô hít thở, môi hôn cằm cô, tiếp tục hướng xuống dưới, dùng răng cởi khuy áo cô, chui vào trong lòng cô.
"Không được! Lưu manh thối! Bỏ tôi ra!" Diệp Phi đột nhiên cảm giác được sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ giữa môi răng của người đàn ông, cô kinh hô thành tiếng, anh ta vậy mà dám ăn cô!
Cô nâng tay đánh lên đầu anh ta, bảo anh ta bỏ miệng ra.
Sau đầu Mộ Thương Nam bị cô gái đánh mạnh, anh ta bỏ miệng ra ngẩng đầu lên, không phải vì anh sợ cô đánh, mà vì anh cảm nhận được sự lo lắng của cô.
Từ trước tới nay, anh chỉ hôn cô, không có hành động quá đáng, dường như lần này quá đáng 1 chút.

Ánh mắt anh hung hăng nhìn thân dưới cô gái, ngón tay bóp cằm cô, cô hung hăng nhìn anh ta như nhìn tội phạm, làm cho anh ta rất không thoải mái, rõ ràng cô là cô gái của anh.
"Nhớ lấy, không muốn tôi phạm tội thì tránh xa Cung Trạch Vũ 1 chút, nếu không anh ta dám động em 1 chút, thì tôi trả lại 10 lần." Anh ta 1 rừng lạnh uy hiếp.
Anh ta có thể đợi cô yêu anh ta, chấp nhận anh ta, nhưng cô không thể trước điều này, bị Cung Trạch Vũ chạm vào!
Răng Diệp Phi hung hăng cắn môi mình, "Mộ Thương Nam, anh không có tư cách ra lệnh cho tôi."
Mộ Thương Nam cười thấp thành tiếng, "Tôi không ngại em thử thách thức giới hạn của tôi, chỉ cần em có thể đảm đương được trừng phạt của tôi."
Anh ta từ người cô gái đứng dậy, ngón tay thon dài cài khuy áo cho cô.
Diệp Phi nâng tay xua tay người đàn ông ra, "Cút, tôi chỉ là trợ lý của anh, anh dám lại chạm vào tôi, tôi sẽ đi nói cho Thiên Tịnh, để các người không kết hôn nổi."
Mộ Thương Nam cười sảng khoái, đây là uy hiếp sao?Sao lại cảm giác như phần thưởng?
"Tôi rất mong chờ!" Anh ta nói xong quay người hướng cửa lớn đi ra.
Diệp Phi trừng mắt nhìn xe đi, hung hăng đạp 1 cái, chỉ hận bản thân không đánh lại anh ta, nếu không cô sớm đã gϊếŧ anh ta rồi.
"Mẹ kiếp, dọa chết tôi rồi, mình cho rằng các người diễn chương trình thực tế đấy?" Thủy Tinh từ quầy lễ tân chui ra.
Diệp Phi quả nhiên bị dọa "Sao bạn lại ở đây?"
"Mình sợ bị Mộ Thương Nam nhìn thấy. Bạn biết anh ta là anh em của Bắc Minh Phong. Lại nói mình sao cảm thấy, người Mộ Thương Nam yêu là bạn a?" Thủy Tinh đứng dậy chọc ghẹo Diệp Phi, "Khứa khứa, môi sưng này, anh ta muốn ăn bạn à?"
Mặt Diệp Phi đỏ ửng "Anh ta sao có thể yêu mình? Vợ sắp cưới của anh ta là Thiên Tịnh, có lẽ anh ta muốn chiếm tiện nghi mình."
Thực ra cô có chút hối hận, trước mặt Thiên Tịnh phi lễ Mộ Thương Nam, dường như từ lần đó, anh ta liền động tay động chân với cô.
"Chiếm tiện nghi chiếm đến cho bạn 10 vạn quà cưới? Tiện nghi này chiếm, mua tiểu minh tinh cũng có thể mua mấy người rồi." Thủy Tinh nhạo báng nói.
Cô ấy là thiên kim nhà giàu, cũng không có 10 vạn quà cưới, mặc dù Mộ Thương Nam có tiền, nhưng cô cũng không biết Mộ Thương Nam là người tùy tiện ném tiền.
"Anh ta chỉ là nói như vậy, cũng không phải thật cho mình. Nhưng mà, chọc tức Thiên Tịnh rồi, bạn vừa nãy không nhìn thấy dáng vẻ bị tức chết của Thiên Tịnh, giống như nuốt phải con gián, đấy mới gọi là sảng khoái." Diệp Phi nói.
"Nói thật lòng, cảm giác Mộ Thương Nam rất chiều bạn, không có anh ta chiều bạn, bạn có thể chọc tức Thiên Tịnh? Thủy Tinh nói.
Môi Diệp Phi mím thành đường thẳng, anh ta thật sự chiều cô sao? Cô sao luôn cảm thấy anh ta bắt nạt cô? Mặc dù có lúc, anh ta đối với cô thật sự rất tốt, sau đó sau 1 giây anh ta liền bắt nạt cô, không thơm thì là hôn, lần này càng quá đáng ăn cô.
"Mình mới không muốn anh ta chiều mình! Mình chỉ coi anh ta là ông chủ, dùng anh ta chọc tức Thiên Tình. Mình sẽ không yêu anh ta!" Cô ngoan cố nói.
Giống như Thủy Tinh nói, hào môn tuyên bố kết hôn, cho dù chết cũng phải đến ngày kết hôn, cô không hứng thú làm tiểu tam của người khác.
Làm sao có thể để bản thân yêu Mộ Thương Nam?
"Uhm, nói thế nào anh ta cũng là chồng tương lai của Thiên Tịnh, vẫn là học trưởng tốt, ủng hộ bạn và học trưởng phát triển!" Thủy Tinh oang oang nói.
"Có sức lực rảnh rỗi quản việc của người khác, em vẫn là quản bản thân em đi" Âm thanh người đàn ông xông vào cửa hàng.
Diệp Phi và Thủy Tinh quay đầu nhìn liền nhìn thấy Bắc Minh Phong.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thủy Tinh trắng bệch, cô trốn cẩn thận như vậy sao cũng bị phát hiện?
"Ai nói cho anh tôi ở đây?"
Trời ơi, cô muốn biết ai bán đứng cô!
Khóe miệng Bắc Minh Phong co rút 1 chút, "Mất tích rất vui có phải không?"
Trên mặt anh ta thấm đẫm giận dữ, anh ta chỉ là về nước xử lý chút việc công ty, kết quả nha đầu thối này chơi trò mất tích!
Thủy Tinh thẳng lưng, ghét chiều cao của người đàn ông, bị so với anh ta, cô 1 chút khí thế cũng không có!
"Anh là giam giữ bất hợp pháp! Bắc Minh Phong, bổn tiểu thư cũng không phải dễ chọc! Tôi bây giờ nói cho anh, tôi không kết hôn! Anh nếu như có da có mặt thì đừng dai như đỉa, lập tức thoái hôn, đừng làm lỡ dở bổn tiểu thư đi tán soái ca!" Thủy Tinh nói to.
Cô còn lâu mới để bản thân trở thành vật hi sinh cho liên hôn lợi ích, hơn nữa chí hướng của cô là yêu đương cả đời, dựa vào cái gì bảo cô trên 1 cái cây treo chết!
Mặt Bắc Minh Phong từng tầng xanh lét, trước mặt người ngoài, bị phụ nữ đá cũng thôi đi, cô còn dám nói muốn đi tán người đàn ông khác!
"Thủy Tinh! Đây đều là em tự tìm!" Anh ta 1 tay bắt lấy cô gái, vác trên vai, bước ra khỏi cửa hàng.
"Mẹ kiếp! Anh bỏ tôi xuống!" Thủy Tinh giãy giụa trên vai người đàn ông.
Tay Bắc Minh Phong hung hăng vỗ lên mông cô gái, "Thành thực chút, có sức để dành 1 lát nữa lên giường kêu!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.