"Cái thẻ này của cô chỉ được chi trong mức năm trăm vạn tệ, cửa hàng của tôi bán với giá một tỷ tệ." Ông chủ cửa nói không khách khí. 
Đám đông cười ồ lên, tất cả mọi người đang cười nhạo Thiên Tịnh. 
Thủy Tinh cười khanh khách " Thiên Tịnh, cô chưa tốt nghiệp mẫu giáo à? Người ta bán với giá một tỷ, cô đưa cho người ta năm trăm vạn! Chẹp chẹp...nghèo thì nói là nghèo, đừng tự cao tự đại. Như này có phải là khó xử không?" 
Mặt Thiên Tịnh lúc trắng lúc đỏ, hoàn toàn không biết nên biểu cảm như nào? Cô rõ ràng là mỹ nữ nổi tiếng, là người có tiền. 
"Cô dám mua không?" Cô cuối cùng cũng lấy lại được mạch suy nghĩ, cứ cho là thẻ Diệp Phi là không định mức, thì thẻ ở đâu ra? Diệp Phi dám mua không? 
"Tôi đương nhiên dám mua, Ông chủ quẹt thẻ đi! Phải rồi chị họ, tôi mua xong rồi, chị nhớ cuộn trong lăn ra khỏi đây" Diệp Phi nhắc nhở Thiên Tịnh. 
"Tôi lập tức quẹt thẻ!" Ông chủ nhập nhanh số tiền vào. 
Chiếc tay nhỏ của Diệp Phi ấn mật khẩu, mật khẩu là sinh nhật cô, cùng với việc cô ấn xong sáu con số, máy pos in ra phiếu thanh toán trong ánh mắt ngưỡng mộ đố kỵ kinh ngạc của mọi người, cửa hàng này là của Diệp Phi rồi. Cô cầm hóa đơn thanh toán, đưa qua đưa lại trước mặt Thiên Tịnh "Chị họ, cửa hàng này là của tôi rồi. Chị lập tức lăn ra khỏi đây!" 
Thiên Tịnh mặt căm hận, tay nắm chặt, bắt cô lăn ra khỏi đây trước mặt bao nhiêu người, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475419/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.