"Ha ha ha, ý kiến hay, vẫn là tụi bây biết chơi!" Vương Kim Tài nghe con trai mình hiến kế xong càng trở nên vui vẻ, đã không thể chờ đợi được nữa.
"Đương nhiên rồi! Anh em tụi con sẽ giữ chặt cô ả, cha lên trước đi!" Đứa con trai cả nói đoạn liền giữ chặt vai Diệp Phi, xé rách quần áo cô.
Diệp Phi duỗi chân đá thẳng vào người đàn ông đối diện, không cho hắn ta lại gần mình "Các người dám động vào tôi, Mộ Thương Nam sẽ không tha cho các người đâu!"
"Ha ha, mày tưởng Mộ Thương Nam là người đàn ông của mày rồi thì ngày nào cũng sẽ bảo vệ mày chắc?" Vương Kim Tài tuyệt đối không tin Mộ Thương Nam sẽ để ý tới một cô gái đã từng ăn nằm với một người đàn ông khác.
Lão ta vươn tay xé váy Diệp Phi.
"Cha nhanh lên, con bé này thật là mềm mại, dường như có thể vắt ra nước được ấy!" Đứa con út trách cứ hành động của cha mình quá chậm chạp, không thể chờ đợi để trông thấy thân hình của Diệp Phi.
"Vèo" một tiếng, một con dao găm bay qua, đâm thẳng vào cổ tay Vương Kim Tài, mạnh đến nỗi xuyên qua cả cổ tay lão.
"A!" Vương Kim Tài đau đớn hét lên.
Hai thằng con trai của lão cũng bị dọa đơ ra rồi, ngơ ngác nhìn người đàn ông bước vào từ ngoài cửa.
"Nhiếp Hạo xử lý đi, có người muốn làm ngược lại lời tôi nói." Bóng dáng cao lớn của người đàn ông bước lại gần, lạnh lùng như Tu La dưới địa ngục.
Diệp Phi dõi mắt nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475379/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.