Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn qua những bức ảnh, những bức ảnh Nhiếp Hạo đã xoá đột nhiên lại được đăng lên mạng, chắc chỉ có thể là, trước khi Nhiếp Hạo xoá những bức ảnh đó, cô đã gửi nó đi rồi. Anh bực đến mức muốn bóp chết con nha đầu thối này, không ai biết được rằng một bức ảnh có thể gây cho anh bao nhiêu chuyện lớn, không những là anh mà còn có cả cô.
Một thân phận khác của anh không thể để lộ ra, không biết sẽ có bao nhiêu kẻ thù ngoài kia tìm đến anh, anh thấy con nha đầu thối này đang tự tìm đến cái chết..
"Việc riêng của cô và việc của công ty không có liên quan gì. Nhưng tại sao cô lại đổ cà phê vào Thiên Tịnh"
"Tôi nói tôi không đổ anh có tin không?" Diệp Phi lạnh lùng nói.
" Đúng vậy, không phải em ấy đổ, anh đừng trách em ấy, là em không tốt, em không nên nhắc đến cái tin đấy" Thiên Tịnh nói một cách thảm thiết, cái bộ dạng làm người ta thương xót bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ kiên định.
Diệp Phi cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn, bây giờ cô mới hiểu tại sao Thiên Tịnh lại tự đổ cà phê vào cánh tay mình, có như vậy mới không hủy hoại nét đẹp của cô, mà vết thương lộ ra ngoài, người ta chỉ cần nhìn là thấy.
" Chị nói do tôi đổ vào chị phải không? Nói như vậy thì chiếc cốc đang ở trên tay tôi là chiếc cốc tôi hất cà phê vào chị phải không?" Diệp Phi hỏi lại Thiên Tịnh.
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475371/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.