"Trước giờ tôi không lẫn lộn giữa việc công và việc riêng, những người bước vào công ty của tôi đều phải dựa vào năng lực của chính mình." Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Thiên Tịnh mém tí nữa không kiềm được mà cười, "Em nghe rồi chứ? Người tốt nghiệp phổ thông như em thì có năng lực gì? Chị đưa em về."
Cô soải bước về phía Mộ Phi, nếu như không phải có đàn ông ở đây thì cô sớm đã nhào về phía Mộ Phi, bắt cô đem tới cho lão già Vương Kim Tài kia rồi.
Mộ Phi tránh đôi tay của Thiên Tịnh, "Chị đừng đụng vào tôi!"
Tim cô thắt lại, anh ta rõ ràng từ chối, cô thầm tự cười bản thân ngu xuẩn, lại mong đợi Mộ Thương Nam giúp cô lần nữa, anh ta là chồng chưa cưới của Thiên Tịnh, mà Thiên Tịnh lại hận cô thấu xướng, làm sao anh ta giúp cô được?
Cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ, Nhiếp Hạo bước vào.
"Tổng giám đốc, đến giờ họp hội đồng quản trị đa quốc gia rồi."
"Người tốc ký mà giám đốc văn phòng tuyển đã tới chưa?" Mộ Thương Nam hỏi.
"Mới vừa hỏi rồi, giám đốc văn phòng nói, thời gian ít quá, cho cô ấy thời gian 2 tiếng cô ấy tìm không được. Cô ấy đề nghị ghi lại bằng video." Nhiếp Hạo nói.
Chỉ trách người trợ lý đặc biệt kiêm phụ trách ghi chép tốc ký đã phản bội Mộ Thương Nam, sáng sớm sau khi Mộ Thương Nam ra chỉ thị thì người đó đã bị xử lý rồi, nếu không cũng không phát sinh phiền phức như bây giờ.
"Mọi người tính để các thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475367/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.