Trường học quý tộc tự nhiên cũng sẽ có phòng ăn Quý tộc , chỉ là đây đối vớinhững người khác mà nói đó là vật chất của thùng rỗng kêu to , tỷ nhưvật chất của Tuyệt Mị vậy, còn chưa tới buổi trưa, thì có người giúpviệc chờ ở ngoài cửa, chuông tan học vừa vang lên, muốn ăn thì nên đếnphòng ăn, mang cơm thì ở lại trong phòng học, Tuyệt Mị là thuộc về người thứ hai, chỉ là không phải mang cơm, là có đưa cơm.
"Tiểu thư,bữa trưa của cô." Đưa cơm chính là đầu bếp của biệt thự, mặc toàn thânlà tiểu đồng phục màu đen, mới nhìn giống như quản gia người quý tộc,hấp dẫn phần lớn ánh mắt, nhất là thái độ cung kính này, càng làm chohọc sinh ở lại trong phòng học kinh ngạc nho nhỏ một phen.
Tuyệt Mị mặt lạnh ăn bữa trưa của mình, không nhìn ánh mắt thăm dò chung quanh .
Thật ra thì đặc biệt có người tới đưa cơm cũng không ít, giống như là bétrai đi học ném cho Tuyệt Mị cục giấy cũng có người đàn ông trung niêntới đưa.
Chưa ăn hai cái, Tuyệt Mị cũng cảm thấy một người đứng ở bên cạnh bàn.
"Tớ có thể cùng cậu ăn cơm trưa với nhau không, tớ đây có món con cua lớnngon lắm đó." giọng của bé trai mang theo mùi vị lấy lòng.
"Tôi không ăn." Tuyệt Mị cũng không ngẩng đầu nói.
Trong nháy mắt gương mặt của bé trai liền sụp đổ, mặt gười giúp việc tới đưacơm khiếp sợ nhìn hắn. . . . . . lúc nào thì tiểu tổ tông này dùng qualoại giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ba/2301654/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.