Bên trong căn hộ, Dorothy lặng lẽ nhìn dòng chữ mình vừa viết bơi đi xa, biến mất vào Biển Văn Tự vô tận không để lại dấu vết nào. Cô khẽ nhún vai, lẩm bẩm đầy tò mò:
“Không ngờ chữ mình viết lại có thể bơi sang sách khác được. Nghe cũng thú vị đấy. Nếu mình có thể điều khiển được hướng di chuyển của chúng... có lẽ có thể dùng nó như một công cụ liên lạc. Giờ thì chưa cần, nhưng biết đâu sau này sẽ có ích.”
Nghĩ đến đó, Dorothy đóng cuốn Nhật ký Biển Văn Tự trên bàn lại, quyết định sẽ nghiên cứu kỹ hơn khi có thời gian.
“Nhưng mà... chữ mình viết cứ thế bơi đi như vậy có ổn không nhỉ? Lỡ ai đọc sách rồi nhìn thấy nó thì sao...”
Cô thoáng lo lắng, nhưng rồi tự trấn an:
“Thôi, có thấy cũng chẳng sao. Làm gì có cách nào truy ngược về mình được.”
Thở phào nhẹ nhõm, Dorothy cẩn thận cất Nhật ký Biển Văn Tự vào ngăn bàn. Sau khi kiểm tra lại toàn bộ chiến lợi phẩm lấy được từ Cục An Ninh, cô bắt đầu đọc cuốn huyền thư mới thu được — Thánh Ca Dâng Mẹ Chén Thánh.
Tập thơ này không dày lắm, nên với năng lực của một Người Nhận Thức, Dorothy đọc khá nhanh. Ấn tượng đầu tiên của cô là: một phần ba bài thơ mang sắc thái ghê rợn, một phần ba đầy tính dục, phần còn lại là sự pha trộn bất an của cả hai.
Khi đọc xong, Dorothy đã có hiểu biết sơ lược về “Mẹ Chén Thánh” — một nữ thần gắn liền với sinh sản, sinh mệnh, x*c th*t và d*c
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuon-sach-ma-thuat-bi-cam-cua-dorothy/4908312/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.