“Sự đối kháng giữa các dòng ma thuật, hử? Nếu ‘Đá’ đối lập với ‘Chén Thánh’, thì thuốc ma thuật được tạo từ ‘Đá’ có thể trung hòa những loại làm từ ‘Chén Thánh’. Vậy ra ‘Đá’ cũng có tính giải độc…”
Sau khi nghe Aldrich giải thích, cô trầm ngâm suy nghĩ về khái niệm đó. Rồi quay lại nhìn ông, cô hỏi thẳng:
“Nếu đó là thuốc ma thuật từ ‘Đá’, chắc ông cũng có ở đây chứ?”
Aldrich nhìn cô, gật đầu như thể đã đoán trước câu hỏi.
“Tất nhiên là có. Cô hỏi thẳng thế này thì chắc là đã quyết định muốn mua rồi. Không vòng vo nữa — Bột Đá, hai mươi bảng cho mười gram,” ông vừa nói vừa giơ tay ra hiệu giá cả.
Không chần chừ, cô lấy sáu mươi bảng ra, đặt lên bàn.
“ Tôi lấy ba mươi gram.”
“Không vấn đề. Đợi một chút.”
Aldrich ung dung bước đến góc xưởng, lấy từ kệ gỗ ra một chai thủy tinh chứa đầy bột xám. Ông mở nắp, xúc vài thìa, rồi cẩn thận cân trên cân tiểu ly — đúng ba mươi gram, không hơn không kém.
Ông gói bột vào giấy, đưa lại cho cô.
“Cầm lấy. Hòa tan vào nước trước khi dùng. Nhớ kỹ, mỗi khi cô dùng thuốc từ ‘Chén Thánh’, thì uống lượng tương đương của loại này. Tỷ lệ chuẩn là một–một. Và nếu cô không muốn bị tổn thương não vĩnh viễn, thì đừng bao giờ dùng quá liều.”
Cô nhận gói thuốc, thầm nghĩ:
“Thuốc ‘Chén Thánh’ thì gây nghiện, thuốc ‘Đá’ lại khiến lú lẫn… Không biết thuốc ‘Đèn Lồng’ với ‘Bóng Tối’ sẽ thế nào. Nếu sau này cô học được cách điều chế, biết đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuon-sach-ma-thuat-bi-cam-cua-dorothy/4908287/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.