Mây dông
…
Đó là một buổi chiều mát mẻ và ồn ào. Nắng gió chan hoà vào nhau, chim chóc này nọ lượn vèo vèo trên trời. Dưới đường thì xe cộ chạy ngược xuôi, bấm kèn inh ỏi. Ở Quận 7 thì cái đường này cả người lẫn xe nhiều vô kể, thêm cái giờ này là giờ cao điểm nữa! Nhưng mà có đang ở giờ nào thì cũng chả nhằm nhò gì với Giang. Sau một hồi luồn lách giữa dòng người đông đúc, anh cũng chở nó đến được cái bãi đất trống mà hai đứa hay lui tới.
Giang gạt chống xe rồi cả hai leo lên ngồi, anh huyên thuyên đủ thứ, còn nó thì vẫn lặng thinh …
- Giang!
Choàng tay qua vai nó, anh nhìn kỹ hơn vào đôi mắt của nó lúc này:
- Sao Khoa?
Khoa đứng xuống, nó nhìn anh quả quyết một cách đau khổ:
- Anh đừng gặp em nữa. Mình cắt đứt liên lạc với nhau đi. Mình … chia tay đi!
Giang cười, lấy tay vò vò đầu nó:
- Hơ? Có yêu nhau đâu mà chia tay hả em?
Khoa bặm môi, cố gắng dứt khoát trong ánh mắt và câu nói:
- Đừng có giỡn nữa. Em nói thật đó, em không muốn gặp anh nữa đâu.
- Lý do?
- Vì em giống anh!
Giang khoanh tay, cười vu vơ:
- Em sợ là hai đứa mình sẽ yêu nhau hả?
Nó gật.
- Em sợ làm gì nữa? Anh cũng đã yêu em rồi nè?
Nó lại quả quyết:
- Vậy thì mình chia tay!
Giang vẫn khoanh tay, quay mặt nhìn đâu đó ra ngoài đường:
- Nhãm nhí.
- Anh đừng có nghĩ như vậy. Bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuon-nhat-ky-cua-anh-bo-doi/1495077/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.