Đợi cho đến khi Đông Nhi và Thị Nguyệt bước vào trong phòng thì hai người cũng phát hiện giữa quận chúa và quận mã có một tia không đúng, không khí dường như tràn đầy áp lực. Hai nha đầu nhìn một bên quận chúa thần thái phi dương khuôn mặt sáng láng mỉm cười, một bên quận mã thì mặt mày ủ dột nhăn nhó, cực kì đáng thương ủy khuất, đương nhiên cũng biết được chiếm thế thượng phong là Trầm Lượng Vũ. 
"Chủ tử, ngài có khỏe không?" Thị Nguyệt lo lắng bước đến trước mặt Phong Nguyệt Hiểu hỏi. 
Phong Nguyệt Hiểu ngẩng đầu lên nhìn thấy Thị Nguyệt, nhất thời hai mắt đẫm lệ rưng rưng nhào vào ôm nàng mà khóc, như không biết còn có ai khác ở đây: "Thị Nguyệt... ta rất nhớ ngươi... Quận chúa... quận chúa thật hung dữ..." Nàng thật sự xui xẻo tám đời, cư nhiên cưới phải Trầm Lượng Vũ một nữ nhân độc ác! 
Nghe được người nào đó lên án chính mình, khuôn mặt mỹ nhân của Lượng Vũ trước kia dù gặp bất cứ chuyện gì cũng bất biến vậy mà giờ đây nhất thời trầm xuống. 
"Phong Nguyệt Hiểu! Ngươi có còn là một nam nhân nữa hay không chứ, không nên như một nữ nhân suốt ngày khóc lóc sướt mướt như thế" Còn có, lá gan của ngươi cũng lớn thật nha, dám ở trước mặt ta ôm một nữ nhân khác, ngươi có còn để ta vào trong mắt nữa không! 
Phong Nguyệt Hiểu làm bộ như không nghe thấy: "Thị Nguyệt, ngươi lấy kim sang dược với băng gạc lại đây cho ta, ta bị thương." 
Nghe được lời này của Nguyệt Hiểu, Thị Nguyệt bất giác giật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuon-cuon-hong-tran-chi-nguyen-nhan-bat-diet/1421077/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.