Chỉ có hôn, không có đe dọa gì nàng, ngược lại đem chính mình lại sợ hãi.
Lôi dương nằm dưới gốc đại thụ đọc sách, cũng không ngừng nghĩ về nụ hôn đêm hôm đó ở bồn tắm lớn.
Qua một đêm hắn mới hiểu, tiềm ẩn trong con người hắn, về dã tính trong nam nhân có bao nhiêu mãnh liệt, chính mình lại khát vọng một nữ nhân...Điều này quả thực không tưởng tượng nổi, khổ vì nàng thậm chí chỉ là một cô gái, nói là cô gái có vẻ thỏa đáng đi? Đúng hết ảy đều là ngây thơ mà rắc rối, lại ngoài ý muốn chọc người động tình, hơn nữa khi đôi mắt si ngốc triền miên nhìn hắn, lý trí hắn cơ hồ như muốn đầu hàng.
Ai....hắn gấp sách lại, bởi vì một chữ cũng đọc không nổi.
"Mệt mỏi chưa, có muốn uống trà không?" Âm giọng ngọt ngào truyền đến, Phong linh bưng một khay trên có tách trà, nhẹ nhàng mà đi tới, đặt trên bàn gỗ ở cạnh đó, lại cầm tách trà đưa cho hắn "Mẹ nói anh thích nhất là vừa nhìn trời vừa uống trà, cho nên em mới đến bếp pha một tách trà, anh uống thử xem có ngon không?" Nàng nhìn hắn chờ mong, Lôi dương cũng rất phối hợp uống một ngụm, sau đó mỉm cười với nàng một cái "Chà em pha rất ngon"
"Đúng không?" Khuôn mặt bừng sáng, mọi cảm xúc vui vẻ đều không che dấu. Nàng ở trong bếp học hỏi gì bếp mất một lúc lâu mới nắm bắt được bí quyết, nếu hắn vừa miệng, hết thảy những cố gắng của nàng đều là có ý nghĩa.
"Đúng, rất vừa vặn, mùi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-vo-xung-hi/576548/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.