Hôm nay không khí trong nhà họ Giang rất khẩntrương—-trong nhà, Giang Tâm Hồng ở trong phòng khách đi tới đi lui, thỉnhthoảng nghiêng đầu ngóng dài ra cửa sổ; ngoài cửa, một con gấu đen sắc mặt dữtợn tay trái cầm chổi quét nhà, tay phải cầm gậy bóng chày, khí thế hung hăngcanh giữ, dọa cho bọn nhỏ tan học về ngang khóc mếu máo, cũng dọa luôn một đámchó lớn hàng xóm nuôi.
“Oa—-“ Một tiếng trẻ con bị dọa khóc vang lên.
“Tiểu Mân, bảo ba con vào, đừng có đứng ngoài đó dọacon người ta.” Bỗng dưng, bên trong phòng bếp truyền đến âm thanh Trần NguyệtTú tức giận quát đến lần thứ N trong ngày.
“Ba, mẹ bảo ba đi vào!” Giang Tâm Hồng bất dắc dĩ racửa gọi người.
“Không muốn!” Tiếng kêu như sấm của Giang Mãn Phúcvang lên. “ Ta thủ ở chổ này, tên họ Tu kia nếu dám đến, ta liền cho hắn ăn mộtbữa đòn no bụng.”
Giang Tâm Hồng bất đắc dĩ liếc mắt, không biết nói gìcho phải.
Lúc trước mẹ bảo mang Tu Lập Hành về nhà giới thiệu,vốn là nàng còn do dự một chút, sau lại biết được hắn bị kiện, nàng liền muốnmời hắn cùng với anh họ làm luật sư của nàng cùng đến ăn bữa cơm, một là giớithiệu anh họ cho hắn, xem có giúp được gì không, hai là để hắn cùng người nhàchính thức gặp mặt.
Ai ngờ ba biết được lại hết sức phản đổi, mặc dù khôngthể không khuất phục trước oai phong của mẹ nhưng mà đợi ngày hắn đến lại cầnchổi cầm gậy đứng giữ cửa, chuẩn bị ra oai phủ đầu, thật là khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-vo-truoc-so-chieu/2502049/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.