Hôm sau đi làm, “Kỳ Nhạc huynh đệ” vừa đến công tyliền đi tìm Tu Lập Hành sát phạt—-
“Họ Tu! Ngươi hôm qua lại lén hẹn Tiểu Mân nhà ta rangoài có đúng không?” Hai anh em đồng thanh đồng khí tung chưởng đạp xuống bànlàm việc, khí thể kinh người khởi binh vấn tội.
Tu Lập Hành hai tay khoanh trước ngực, khi định thần nhàn nhướng mi dò xét một cái. “Ngay cảcác ngươi cũng biết rồi?”
“Hừ! Người đây là không biết tình báo Giang gia lợ hạirồi…”
“Là chuyện không có tính thử thách sẽ không kích thíchnổi các ngươi, đúng không?”
“A, phải không?” Hai gương mặt giống nhau như đúc đồngthời kiêu ngạo ngẩn lên 45 độ, muốn bao nhiêu nhuệ khí có bấy nhiêu nhuệ khí.
Tu Lập Hành không có ý kiến liếc hai người một cái, vôcùng nể mặt không có đem bọn họ từ trên mây đạp xuống.
“Các ngươi đã lợi hại như vậy, chắc phải biết rõ bênngoài là người nào tung tin ta là GAY chứ?”
Lời này vừa nói ra, một đôi anh em vốn đang khí thếhung hăng trong nháy mắt lúng túng nhìn nhau dò xét, lấm lét như kẻ làm chuyệnxấu bị bắt tại trận.
Oaaa—– Hắn làm sao biết được?
Mẹ kiếp! Nhất định là Tiểu Mân lỡ miệng.
“Cố ý để cho Tiểu Mân hiểu lầm ta là GAY? Rất haysao!” hừ hừ cười lakjnh, Tu Lập Hành âm sâm nhìn hai người, giọng nói lạnh đếnthấu xương. “ Có lẽ ta nên nói với Tiểu Mân, hai người các ngươi vốn có giantình cho nên mới dọn ra ngoài ở để không bị phát hiện.”
Lời vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-vo-truoc-so-chieu/2502042/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.