( 25) Tịnh Lan chỉ còn 10 ngày nữa là sinh.. Triết Phong ngày một lo lắng cho sức khỏe của cô, được cái sức khỏe cô tốt nên Triết Phong cũng một phần giảm đi gánh nặng! " Vợ chúng ta đến bệnh viện nhé " Tịnh Lan đang ăn trái cây liền bỏ xuống nhìn Triết Phong lắc đầu! " Ngoan em gần sinh rồi " Tịnh Lan bĩu môi khẽ hỏi: " Sinh là gì? Có ăn được không? " Triết Phong nghe vậy đơ nguyên cục.. hắn quên chưa giải thích với cô, với lại gần tới ngày rồi thời gian ít ỏi này làm sao mà giải thích đây? " Là,... " Triết Phong ú ớ còn Tịnh Lan thì hóng câu trả lời " Là để lấy em bé ra ý " Tịnh Lan nghe vậy mỉm cười! " Lấy làm sao vậy chồng? " Triết Phong nghe câu này thì bó tay.. hắn có phải bác sỹ phụ sản đâu? " Em muốn biết thì mình phải đến bệnh viện lúc đó bác sỹ mới lấy ra giúp " Tịnh Lan nghe vậy khẽ suy nghĩ.. mang thai là gì cô không hiểu? Cũng như sinh là gì cô cũng không biết? Chỉ biết có một sinh mệnh nhỏ đang ở bụng thôi! " Mà Tịnh Lan không thích đến bệnh viện đâu.. mỗi lần đến bác sỹ sẽ lấy kim chích vào mông, đau lắm không thích đâu " Tịnh Lan lắc đầu mỗi lần bị bệnh cô đều đến bệnh viện.. thuốc thì đắng nên cô không chịu đâu! " Nhưng em có thích em bé không? Nếu thích không đến bệnh viện sẽ không được em bé đâu.. như vậy em bé sẽ bị bắt cóc đấy " Tịnh Lan nghe vậy hoảng hốt ôm bụng lắc đầu.. cô không muốn em bé bị bắt cóc đâu! " Như vậy ngoan đến bệnh viện nhé " Tịnh Lan nghe nói vậy miễn cưỡng gật đầu, lấy xong em bé cô sẽ về liền.. còn Triết Phong thì vui mừng vì khuyên được cô, ít ra bệnh viện chăm sóc tốt cho cô trong mấy ngày cuối của thai kỳ sẻ tốt hơn! Triết Phong đưa cô đến bệnh viện tốt nhất thành phố, đặt riêng cho cô một phòng vip và bác sỹ y tá chăm sóc riêng.. túc trực 24/24 giờ! " Chồng,... ở đây chán quá cho em về nhà đi " Triết Phong thở dài ôm cô vào lòng nhìn cô buồn hắn cũng buồn lắm chứ! " Ngoan 1 tuần nữa nhé " Tịnh Lan nghe vậy chỉ cúi đầu cô mà cãi cũng chẳng được, cô không muốn chồng buồn thôi thì ở đây 1 tuần nữa vậy! Suất mấy ngày ở bệnh viện Triết Phong đều thức chăm sóc cô.. chỉ sợ cô gặp chuyện gì đó, cơm nước đều là Dì Bích chuẩn bị từ lớn đến bé! " Cậu,... cậu chủ " Triết Phong vừa xuống phòng bác sỹ hỏi xem tình hình sức khỏe.. chưa về tới phòng Dì Bích đã hốt hoảng " Sao dì hốt hoảng vậy? Chuyện gì sao? " Triết Phong khẽ lo lắng " Tịnh Lan đau bụng vừa nãy đã chuyển ngay vào phòng phụ sản rồi " Triết Phong vừa nghe Dì Bích nói xong liền chạy đi! " Cậu chủ không phải hướng đó hướng này.. hướng này " Triết Phong vội quay người lại bỏ chạy.. xém nữa còn tông vào cây cột, đến nơi thì thấy Tịnh Lan đang la hét trong phòng.. Triết Phong muốn vào nhưng bác sỹ không đồng ý, những tiếng la hét kêu đau của Tịnh Lan như một tảng đá đặt vào lòng Triết Phong vậy! " Lạy Chúa xin ngài giúp cô ấy " Triết Phong chấp tay cầu khẩn.. cả người run lên vì lo lắng! " Oa.. oa~ " Sau một giờ đồng hồ cuối cùng phòng sinh cũng có tiếng khóc, lúc này Triết Phong cũng như lại được không khí! " cạch~~ " tiếng cửa phòng sinh mở ra! " Bác sỹ vợ tôi đâu? Cô ấy có gì không? Đau chỗ nào không? Vợ tôi đâu? " Triết Phong lập tức chạy nhào tới chỗ bác sỹ hỏi tới tấp " Khoan,... anh hỏi vậy sao tôi trả lời.. thứ nhất vợ anh không có chuyện gì bác sỹ chỉ đang may lại viết thương cho cô ấy, thứ hai đây là con trai anh, một chút nữa cô ấy sẽ được chuyển đến phòng hồi sức lúc đó gia đình có thể gặp " vị bác sỹ kia mệt mỏi nói sau đó bé đứa bé qua cho Triết Phong.. Triết Phong bối rối ôm lấy con mình vì đây là lần đầu bế con nít nên Triết Phong có chút vụng về, khẽ nhìn bé cưng rồi thì thầm: " Tiểu tử chờ ngươi lớn một xíu ta sẽ hành hình cái tội làm mẹ đau " đứa bé vô tội trả biết gì nhận thấy hơi ấm từ cha khẽ mỉm cười!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]