“Nếu như cậu chịu nghe tôi nói chuyện chỉ vì Đình Đình, vậy thì cậu đang nghĩ gì trong đầu? Nói tôi nghe thử?”
Tư Bằng nhìn Tiêu Tuấn. Hai người rõ ràng là anh em cùng máu mủ ruột rà, cùng huyết thống nhưng lúc này cứ như muốn đối đầu nhau.
“Điều mà tôi muốn, từ đầu đến cuối chỉ có Nhược Đình! Còn nữa, đừng mong tôi nhận anh là người thân, sẽ không bao giờ đâu!”
Anh ta nói rồi đi lướt qua người anh. Dưới ánh nắng gay gắt của những ngày gần năm mới, gió nhẹ thổi bên vành tai. Tiêu Tuấn hơi nheo mắt vì chói chang, lạnh lùng nói.
“Cậu bảo không muốn nhận tôi là anh, nhưng lại muốn tôi nhường nhịn cậu như một đứa em không biết nghe lời vậy à?”
Tư Bằng bị những lời chăm chọc này làm cho không nhịn được, quay lại tóm lấy cổ áo của Tiêu Tuấn. Vết thương của anh vừa lành, bị anh ta xốc mạnh lên hơi đau nhói. Anh cắn môi, hai người nhìn nhau sát khí ngút ngàn.
“Cẩn thận mạng của anh đi! Anh thì tôi có thể không nhận, nhưng mẹ của tôi… Thì khác.”
Anh dường như hiểu ra được ý đồ thật sự mà anh ta muốn. Nếu như lúc này Tư Bằng trở về Bạch gia, nói mình chính là con ruột của Bạch phu nhân và Tiêu lão gia, về mối tình ngang trái ngày trước. Vậy thì, bà ta sẽ có cơ hội mượn gió bẻ măng. Từ lâu Tư Bằng đã không thuận lòng với Tiêu Tuấn, nay khi biết anh là anh trai ruột của mình lại càng không. Anh ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-vo-de-me-vui/3359042/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.