Nét mặt của anh trầm ngâm suy nghĩ, chợt điện thoại reo lên, số mấy là mẹ anh- Bà Triệu. Tử Sâm bắt máy, nhẹ nhàng nói: 
- Mẹ ạ... Có chuyện gì sao? 
Bà Triệu ở căn biệt phủ lớn, trên khuôn mặt đắp một miệng mặt nạ dưỡng da, đáp: 
- Có chuyện mới được gọi à? 
Tử Sâm cười trừ, lễ phép: 
- Mẹ biết ý con không phải vậy mà 
Bà Triệu một tay vân vê đắp miếng mask, một tay cầm điện thoại nói: 
- Cuối tuần về ăn cơm, tiện dẫn theo Bội Mễ 
Tử Sâm vẫn rất bình thường, cho đến lúc nhắc đến tên vật nhỏ, anh giật bắn người, lắp bắp: 
- Mẹ... Biết rồi sao? 
Bà Triệu nhếch môi, hời hợt đáp: 
- Chuyện gì chả biết... Cũng to gan lắm, định dấu hai ông bà này sao? Giới thiệu cho mày bao thiên kim tiểu thư, con gái tập đoàn lớn nhỏ, mày hết bận rồi từ chối người ta... Hóa ra là hoa có chậu à? 
Tử Sâm ậm ừ đáp: 
- Ừm... Con... 
Bà Triệu nói tiếp: 
- Ta cũng muốn xem cô gái nào lại khóa chặt được con trai như vậy? Cuối tuần nhớ về 
Anh gật gù: 
- Vâng... Con biết rồi. Mẹ nghỉ sớm ạ 
Tử Sâm đập tay lên trán, đi lại trong phòng, vốn dĩ anh muốn đợi khi chính thức lên chức Chủ tịch tập đoàn rồi dắt cô về ra mắt bố mẹ, ai ngờ lại bị đi trước. Nói về cha anh, ông là một người nghiêm khắc, cẩn trọng trong việc nhìn người, còn mẹ cũng là người kĩ tính, luôn tuân theo nguyên tắc. Điều anh sợ không gì khác là họ làm khó cô 
Bội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-tuan-toi-va-em/1753061/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.