Bội Mễ ngồi xuống ghế, cốc nhỏ lại động lên, va chạm vào các vách thịt bên trong. Cô khẽ nhăn mặt, môi bặm lại cố chịu. Trong đầu thầm rủa
Chị Lý đi lại ngồi bên cạnh, rồi thở dài ra, quay sang cô nói:
- Ê, không biết người mới là ai nhờ?
Bội Mễ lúc này mới để ý, trong đầu cũng có tò mò, nhưng nhanh chóng gạt bỏ, hời hợt trả lời:
- Thì cứ đợi rồi biết mà chị
Chị Lý nói tiếp:
- Thật ra mọi người định mai tới sân bay tiễn Tổng Giám đốc... Hôm qua chị có bảo vậy nhưng ngài ấy lại bảo không cần, và còn mập mờ cái gì mà... Chỉ cần duy nhất một người đến... Vậy là sao?
Bội Mễ ngoái đầu lại nhìn chị Lý, ánh mắt đảo tròn suy nghĩ, cần duy nhất một người? Từ lúc Hứa Bình về đây cô có nghe gia đình anh định cư bên nước ngoài, bạn bè thân thiết không có ai ở đây, lại chỉ cần một người đến tiễn? Cô đáp:
- Em không rõ... Có lẽ là một người quan trọng của Tổng Giám đốc chăng?
... Tại Tổng Lãnh sự quán Anh...
Hứa Bình vừa hoàn thành xong xác thủ tục xuất- nhập cảnh, sẵn sàng các giấy tờ. Thời gian trôi nhanh thật, mới ngày đầu quen cho đến bây giờ cũng đã được khoảng 1 năm. Ban đầu lịch trình công việc của Hứa Bình chỉ 6-9 tháng tại công ty, lại bị giữ trái tim bởi người con gái ấy mà ở lâu
Tối đó...
Cả hai đi làm về, Tử Sâm ngay lập tức đè cô ra, lao vào xem xét tư mật ra nước đến như nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-tuan-toi-va-em/1753059/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.