Tử Sâm đứng đó, anh cũng không hiểu nổi sao mình lại nặng nề như vậy. Chỉ là cái cảm giác cô muốn rời khỏi anh, thực sự khiến anh như muốn phát điên. Bội Mễ nén nước mắt lại, cố nói: 
- Vậy.. dừng lại đi. Đi tìm một người con gái khác, có thể thỏa mãn anh, cô ấy.. sẽ ở im trong căn phòng này mối tối thứ 7, chờ đợi anh về. Những lúc anh mệt mỏi thì biết chạy lại quan tâm anh. Mọi đêm cuối tuần đều chịu đựng được sự giày vò thân thể... Và chấp nhận ở trong bóng tối 
Tử Sâm đưa tay lên mặt, khuôn mặt đầy mệt mỏi, vẫn khăng khăng nói những lời tổn thương, trái với lòng mình: 
- Haha... người con gái đấy là cô rồi, tôi chả việc gì phí thời gian tìm ai nữa... Hôm nay cô bị sao vậy? Tự dưng nổi đóa lên. Chẳng phải tìm một người con gái khác, tôi lại mắc công giăng bẫy từ đầu... Lại mấy pô ảnh nóng ấy 
Bội Mễ nghe đến mấy pô ảnh, mới ngớ người ra, đã lâu rồi những pô ảnh ấy không còn xuất hiện trong tâm trí cô. Cứ ngỡ anh đã tiêu hủy chúng rồi chứ, sao giờ vẫn còn. Bội Mễ hốt hoảng: 
- Anh.. Anh vẫn còn giữ chúng? 
Tử Sâm thản nhiên đáp: 
- Ảnh đẹp như vậy... Sao nỡ hủy đi 
Bội Mễ như không tin nổi. Chỉ hôm nay mà Tử Sâm như một con người khác, từ lời nói đến hành động không khác gì một tên hèn hạ, bỉ ổi. Cô cười phá lên, bi ai nói: 
- Ôi... Một kẻ ngu ngốc, bị điều khiển suốt 4 năm qua. Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-tuan-toi-va-em/160498/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.