"Ồ, em nghĩ anh không làm gì được em thật sao?": Phùng Dịch bật cười, ánh mắt say mê nhìn vào cô thì thầm: "Cũng không phải không làm gì được"
Cả hai người họ bước chân vào một cửa hàng quần áo nam thì vô tình đụng phải giám đốc marketing của công ty cô. Tần Cơ cầm trên tay một chiếc cà vạt xem xét vô cùng tỉ mỉ khi ngẩn đầu lên thì đụng phải ánh mắt của cô.
Sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt hai người sau đó nở ra nụ cười chào hỏi. Tần Cơ lên tiếng trước: "Thì ra Lưu tổng không phải là người cuồng công việc như trong lời đồn"
Lưu Yển Nguyệt che miệng cười cười: "Cô cũng chẳng phải như vậy à. Hôm nay rảnh rỗi như vậy sao?", nói xong cô hất mặt hướng về chiếc cà vạt Tần Cơ vừa bỏ xuống: "Không vừa ý?"
Tần Cơ lắc đầu, ánh mắt rơi vào Phùng Dịch đang đứng phía sau: "Tôi đâu có ông xã kề bên như Lưu tổng, muốn chọn quà cũng rất khó. Không nói nữa, tôi phải tìm một thứ phù hợp đây"
"Người quen sao?", khi người phụ nữ kia rời đi, Phùng Dịch mới nhướng mày lên tiếng. Lưu Yển Nguyệt gật gù: “Ừm, cô ấy làm trong công ty em”
Phùng Dịch: “Chồng cô ấy có vẻ không tốt nhỉ, để vợ mình đi mua sắm một mình”
Lưu Yển Nguyệt: “…”
Rốt cuộc trong đầu đàn ông nghĩ gì vậy trời. Có thể người ta bận việc không đi được mà. Lúc ra về, Phùng Dịch một mực lôi cô lên chiếc xe của mình, ngồi trong chiếc Audi cô hơi nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-sung-rieng-minh-vo/2832397/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.