🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiết Dung Chân cúi đầu, buồn nghiêm mặt nói: “Cậu con, anh ta cũng không phải là người bình thường, anh ta là Công tước nước E, mà con, còn có một bà ngoại, bà ấy là nữ hoàng nước E, Tảo Tảo, con cũng không phải là đứa trẻ bình thường, mẹ con, bà ấy đã từng là Công chúa điện hạ cao quý của nước E."
"..."
Trong lúc nhất thời, Trì Tảo Tảo sững sờ nhìn Tiết Dung Chân, nghe rõ ràng bà nói từng câu từng chữ một.
Sau khi nghe xong, cô có chút muốn cười.
Vì sao? Bởi vì cô cảm thấy rất chi là hoang đường! Đây cũng không phải là đóng phim, từ đâu lại nhảy ra Nữ hoàng và Công tước, cô không tin.
Hơn nữa, chỉ loại tính tình như Trì Tảo Tảo cô, một người trong hàng nghìn hàng vạn cô gái, cũng không có chỗ nào đặc biệt, làm sao có thể đột nhiên hiện ra một thân phận có bối cảnh lớn như vậy chứ.
Cô quả quyết không tin, lôi kéo Tiết Dung Chân cười nói: “Mẹ, mẹ đùa gì vậy chứ? Trò đùa này cũng không buồn cười chút nào đâu."
"Tảo Tảo, mẹ không đùa với con, đây là thật."
"Con không tin.” Đánh chết cô cũng không tin.
Nước E, cách thành phố Ninh Đô của cô, đó là quãng đường xa biết bao nhiêu, làm sao cô có thể liên quan đến Quý tộc nước E được chứ, chuyện này cũng quá hoang đường rồi.
Cô không tin, cười xoay người, lôi kéo Diệp Khuyết nói: “Ông xã, mẹ chỉ thích nói đùa, chúng ta không để ý tới bà ấy, đi thôi, chúng ta lên lầu thu dọn hành lý đi."
Diệp Khuyết đứng không nhúc nhích, đôi mắt sâu thẳm mà u buồn, sâu nặng nhìn cô chằm chằm.
"Nếu như là thật thì sao?” Anh hỏi. 
Lúc này, Trì Tảo Tảo nhìn sắc mặt anh nghiêm túc, trong lòng lộp bộp, phải tin tưởng, chuyện này chính là thật.
Mẹ của cô, là Công chúa điện hạ cao quý của nước E? Cô còn có bà ngoại, còn có cậu? Bọn họ, đều là loại người quyền cao chức trọng đó?
Nếu bọn họ có quyền thế lớn như vậy, vậy tại sao cô sẽ trôi dạt ở đầu đường được Tiết Dung Chân đưa về nhà?
Cho dù tất cả những chuyện này là thật, vậy cũng không có chút liên quan nào với Trì Tảo Tảo cô.
Cô cố nén tâm tình tức giận ở sâu trong nội tâm, lôi kéo tay Diệp Khuyết nói: “Cho dù là sự thật, vậy cũng không có chút quan hệ nào với em, Diệp Khuyết, trừ khi anh không cần em, nếu không, cho dù tiền tài khắp thiên hạ đặt ở trước mặt em, cho dù bọn họ mang kiệu lớn tám người nâng tới đón em, em cũng sẽ không liếc mắt nhìn một chút."
Vừa dứt lời, ngay sau đó nước mắt cố nén xuống cũng tràn mi ra.
Trong lòng Diệp Khuyết cứng lại, khó chịu giang hai cánh tay ra ôm chặt Trì Tảo Tảo vào trong lòng.
"Không ai có thể cướp em khỏi anh cả, Tảo Tảo, anh sẽ không để cho em thất vọng về quyết định này của em."
Cô cười rộ lên, ngửa đầu nhìn anh: “Thật vậy sao? Anh thật sự sẽ có quyền lực bảo vệ em ở bên anh sao?"
Anh cười nhạt, gật đầu: “Ừ!"
Cô cảm động ôm chặt anh: “Em chỉ biết, anh cũng sẽ không nỡ để em rời đi dù chỉ một ngày, em cũng biết, những năm gần đây em theo đuổi và chờ đợi, sẽ đổi lấy kết quả mà em mong muốn."
"Ông xã, nhất định chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, mặc kệ ai tới, cũng đừng mơ tưởng chia rẽ hai chúng ta, một người tới, chúng ta đánh một, hai người tới, chúng ta đánh hai, dù sao đi nữa, bọn họ cũng đừng vọng tưởng chia rẽ anh và em."
Diệp Khuyết ôm cô, không mở miệng, nhưng nghe đến cô nhóc này nói chắc chắn như vậy, anh đúng là được an ủi không ít.
Hai vợ chồng họ Diệp ở bên cạnh cũng vậy, thấy Trì Tảo Tảo khăng khăng một mực đi theo Diệp Khuyết như thế, bọn họ cũng đều cảm thấy trở nên vui vẻ hơn.
Hy vọng Tảo Tảo kiên trì, có thể đổi lấy những người đó bỏ cuộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.