🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Rất khó có dịp, Diệp Khuyết đến đón Trì Tảo Tảo cùng trở về nhà.
Khi hai người về đến nhà, Tiết Dung Chân cảm thấy không thể tin được, chạy nhanh đi đá vào chân chồng mình một cái.
Diệp Chấn Hoa cũng không che dấu, cười rộ lên.
“Theo như mẹ biết, hai đứa không cùng đường, sao lại cùng nhau trở về.”
Trì Tảo Tảo chu miệng lên, chạy nhanh ôm tay Diệp Khuyết, hếch cằm lên: “Là anh ấy đi đón con, mẹ, như vậy mới là đàn ông tốt đúng không ạ?”
Tiết Dung Chân cười khẽ, cảm thấy Trì Tảo Tảo nói chuyện thật không e lệ, nhìn xem, con trai đều đã xấu hổ rồi.
Diệp Khuyết không dấu vết rút tay anh ra, ngồi xuống ghế, ưu nhã rót một chén nước.
Trì Tảo Tảo cũng đi đến, ngồi xuống bên cạnh anh, vui vẻ nói: “Đúng rồi, con muốn nói cho mọi người biết một chuyện, ngày mai ở khoa chúng con tổ chức buổi dã ngoại trong núi, có lẽ sẽ đi khoảng một tuần, thầy giáo muốn chúng con trở về chuẩn bị, ngày mai liền xuất phát.”
Trì Tảo Tảo quay đầu nhìn chằm chằm Diệp Khuyết, “Anh Diệp Khuyết, em nhớ anh cùng anh Sơ luôn thích lên núi, đã đi là đi liền mấy ngày, em muốn đi cắm trại trong núi thì cần chuẩn bị những gì?”
Diệp Khuyết cũng không liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt nói: “Em không cần phải chuẩn bị gì cả.”
Gì?
Trì Tảo Tảo nghe thấy anh nói như vậy, cho rằng anh không muốn cho cô đi, trong lòng cảm thấy không thoải mái: “Không, em muốn chuẩn bị, em muốn đi, anh Diệp Khuyết, chẳng lẽ buổi dã ngoại mà nhà trường sắp xếp mà anh cũng không cho em đi ư?”
Quản như vậy cũng quá rộng rồi.
Diệp Khuyết lười phải phản ứng với cô, đứng dậy đi lên lầu.
Trì Tảo Tảo trừng mắt nhìn anh, còn muốn nói gì nữa nhưng đã bị Tiết Dung Chân giữ lại.
“Tảo tảo, nói con ngốc mà con còn không tin.”
Trì Tảo Tảo khó hiểu, quay đầu nhìn mẹ, chỉ thấy Tiết Dung Chân cười, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Con đó, nó đương nhiên sẽ quản con có đi hay không, không những không mặc kệ, nó còn muốn đi cùng con.”
Muốn hỏi làm sao bà biết được, đương nhiên là từ trợ lý Vân Phi của Diệp Khuyết, ai bảo Diệp Khuyết nói Vân Phi đi chuẩn bị đồ dùng và trang phục, Vân Phi không biết hình thể của Trì Tảo Tảo nên chỉ có thể gọi điện cho Tiết Dung Châu.
Trì Tảo Tảo nghe thấy mẹ nói như vậy, không dám tin: “Mẹ, mẹ không gạt con chứ? Anh ấy đi cùng con?”
Tiết Dung Chân hỏi lại: “Bây giờ nó là giáo viên ở trường con mà.”
Trì Tảo Tảo gật đầu.
“Thế là đúng rồi, thân là giáo viên ở trường đại học A, lại là thuộc khoa của con, con cảm thấy nó đi cắm trại là kỳ lạ sao?”
Cũng đúng.
Còn không đợi Trì Tảo Tảo phản ứng, trong nhà liền có khách.
Người tới chính là trợ lý của Diệp Khuyết, Vân Phi.
Vân Phi ôm một túi hành lý đi vào, sau khi chào hỏi Tiết Dung Chân và Diệp Chấn Hoa, anh ta để túi hành lý xuống nói: “Đây là những thứ mà tổng giám đốc đã yêu cầu tôi chuẩn bị, đều là những vật dụng cần thiết khi đi dã ngoại, Tảo Tảo tiểu thư, cô nhận lấy đi.”
Trì Tảo Tảo vội vàng mở ra xem, quả nhiên…..bên trong đều là đồ dùng khi đi dã ngoại.
Cô cảm thấy không thể tin được, nhìn Vân Phi nói: “Trợ lý Vân, đây là chuẩn bị cho tôi?”
Vân phi cười nói: “Nếu không thì cô nghĩ sao, bộ quần áo ngụy trang kia là làm theo số đo của cô, cô nhận lấy đi, công ty còn có việc cần tôi xử lý, tôi đi trước.”
Sau khi tiễn Vân Phi, Trì Tảo Tảo đã gấp không chờ nổi mà mặc áo ngụy trang vào, sau đó nhanh chóng chạy đến phòng đọc sách.
Diệp Khuyết đang xử lý công việc, cô cũng mặc kệ, đứng ở trước mặt anh, xoay vòng vòng: “Ông xã, ông xã, anh nhìn em mặc quần áo ngụy trang đẹp không?”
“….”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.