Editor: Gió
Beta: Đá bào+Người bí ẩn cute
—
Sau khi Tiểu Đa Mộc gọi là anh xong, có một bạn nhỏ khác sửa sai cho nhóc: “Gọi là chú.”
Những bạn nhỏ khác cũng phụ hoạ: “Chú ấy là người lớn rồi, chúng ta phải gọi là chú.
Tiểu Đa Mộc đang ăn đồ ngọt, hai má phúng phính lên, không dễ gì mới nuốt xuống được, “Bố em bảo gọi là anh.”
“Em nhỏ như vậy, chắc là nhớ nhầm rồi.”
Đứa bé nói Tiểu Đa Mộc còn nhỏ kia, năm nay ba tuổi.
Tiểu Đa Mộc: “Em không còn nhỏ nữa, em đã một tuổi rưỡi rồi.”
Bạn nhỏ ba tuổi cắn một miếng bánh ngọt, bò lên lưng ghế, “Nhưng mà em vẫn còn dùng bình sữa mà.”
Tiểu Đa Mộc chớp chớp đôi mắt, đột nhiên không chắc chắn có phải mình nên gọi Lâm Kiêu là anh hay không.
Trong đám nhóc này lớn nhất bốn tuổi, nhỏ nhất một tuổi rưỡi, Lâm Kiêu chỉ tham gia tiệc đầy tháng của chúng, sau đó căn bản chưa từng gặp qua, không biết nhũ danh của mấy đứa là gì.
Từ đôi mắt chúng, cậu đại khái có thể đoán ra được đây là con nhà ai.
Có một bạn nhỏ không ăn đồ ngọt, nhóc có bánh quy cho trẻ em.
Lâm Kiêu hỏi: “Con tên là gì?”
“Bảo Bảo.”
Cậu lại hỏi nhóc bên cạnh, “Còn con?”
“Đại Bảo.”
“….”
Bạn nhỏ ở hàng ghế sau chủ động nói: “Con là Nhị Bảo.”
Lâm Kiêu: “…..”
Có một cô nhóc mặc váy công chúa xinh đẹp, dựa lưng lên người anh trai nhỏ của mình, cô bé nói: “Chú ơi, con là Tuỳ Hứng.” Nhóc khẽ chọc lưng anh trai, “Anh ấy là anh trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mong-tieu-nhi/796817/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.