Trong mắt thím Trương léo lên những cảm xúc phức tạp, đôi mắt bà ấy hơi đỏ: “Tôi và ba nói nói với nó vài cậu, nó đã đóng sầm cửa lại và bỏ đi. Nó còn nói, mặc kệ chúng tôi có đồng ý hay không thì nó cũng muốn ở cùng Đồng Thi Thi.”
Vẻ mặt của Ôn Nhiên sửng sốt, ánh mắt trong veo nhìn về phía Mặc Tu Trần, anh nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của cô tỏ ý cô không cần lo lắng, cô mím môi im lặng không lên tiếng.
“Thím Trương, thím đừng lo lắng, lát nữa tôi sẽ gọi điện cho Tiểu Lưu để hỏi tình hình.”
Mặc Tu Trần cân nhắc một lúc mới nhẹ nhàng an ủi.
“Cảm ơn cậu, cậu chủ lớn!”
Trên mặt thím Trương lộ ra chút vui mừng, Tiểu Lưu vẫn luôn nghe lời cậu ấy, hi vọng lần này cũng như vậy.
Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên đi lên lầu, anh nhẹ nhàng nói: “Nhiên Nhiên, em đi tắm trước đi, anh sẽ gọi cho Tiểu Lưu xem cậu ấy bị Đồng Thi Thi bỏ bùa mê thuốc lú gì mà lại cố chấp như vậy.”
“Anh đừng mắng anh ấy, càng mắng anh ấy càng không nghe lời.”
Ôn Nhiên suy nghĩ một hồi, nhẹ nhàng dặn dò.
Mặc Tu Trần sờ mặt của cô, khẽ nhéo mũi cô, cười nói: “Em đừng lo lắng, chuyện nhỏ như vậy anh sẽ giải quyết.”
Ôn Nhiên liếc nhìn anh, cô xoay người đi vào phòng quần áo lây quần áo rồi vào phòng tắm tắm rửa.
Mặc Tu Trần ngồi trên ghế sô pha da, tùy ý vắt chéo chân, bấm số của Tiểu Lưu. Từ khi Thanh Dương và Thanh Phong bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620712/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.