Ba ngày trước, Đàm Mục nói chuyện điện thoại với Mặc Tu Trần xong liền ở lại thành phố B thêm một đêm, vẫn không có tung tích của Ngô Thiên Nhất và Tiêu Văn Khanh, chú Minh đã trở về thành phố F trước.
Anh ấy nghe Mặc Tu Trần nói qua điện thoại phải đi công tác vài ngày nữa mới trở lại thành phố G được, vì vậy anh ấy đành trì hoãn ngày khởi hành một lần nữa, trở lại thành phố G.
Lúc Mặc Tu Trần không có ở đây, Đàm Mục không quá yên tâm hai người Thanh Dương và Thanh Phong có thể bảo vệ Ôn Nhiên, nghĩ thầm chờ Tu Trần trở lại rồi mới đi.
Trước khi lên xe, anh ấy nhìn về hướng đám người Cố Khải rời đi, khẽ mím môi, mở cửa xe, khom người chui vào.
Đêm khuya, mười một giờ.
Mặc Tử Hiên rời khách sạn, chào tạm biệt khách hàng rồi đi đến chỗ đậu xe của mình.
Trong bãi đậu xe mờ tối, Đồng Thi Thi đang đứng trước xe của anh ta, nhìn thấy cô ta, ánh mắt Mặc Tử Hiên lóe lên tia chán ghét, sắc mặt trở nên lạnh lùng: “Sao cô lại ở đây?”
“Tử Hiên, em có ý chờ anh ở đây.”
Đồng Thi Thi vừa nói vừa dựa vào Mặc Tử Hiên nhưng Mặc Tử Hiên đã tránh ra trước khi cô ta nhào vào trong vòng tay của mình, anh ta đút hai tay vào túi quần, lạnh lùng nhìn Đồng Thi Thi: “Đồng Thi Thi, cô có chuyện gì thì nói nhanh lên, đừng có táy máy tay chân.”
Kể từ khi scandal với cô ta bị tuôn ra, Mặc Tử Hiên vừa bắt gặp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620688/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.