“Các cậu không cần ngạc nhiên thế đâu, không phải chỉ là đi xem mặt và kết hôn thôi sao?”
Đàm Mục phản bác, ánh mắt híp lại vô tình quét qua Ôn Nhiên, nếu tìm được người kết hôn có thể cắt đứt những suy nghĩ không nên có trong lòng, anh ấy nguyện ý tìm một người để két hôn.
Có lẽ theo thời gian, thật sự có thể vun đắp tình cảm.
“Được rồi, là do tôi ngạc nhiên quá được chưa. Nếu cậu tìm được một người phụ nữ để kết hôn, vậy thì chỉ còn lại tôi và Cố Khải thôi.”
Lạc Hạo Phong có chút chán nản, anh ấy suy nghĩ một chút, Đàm Mục về nhà xem mặt vậy thì chứng minh cậu ấy không có ý với Thắm Ngọc Đình.
Ba mẹ của Đàm Mục không ở thành phố này, nhà mà anh ấy nhắc đến là ở thành phó ba anh ấy đang làm việc, mẹ anh ấy vẫn luôn đi theo ba anh ấy, ông ấy ở đâu thì bà ấy sẽ Ở đó.
Khi Đàm Mục về đến nhà đã là chín giờ tối.
Trước khi quay về, anh ấy không hề thông báo với ba mẹ, ở nhà không có ai, người giúp việc làm cơm tối cho anh Ấy.
Ăn xong Đàm Mục lên lầu, về phòng tắm rửa, đang định nằm xuống giường thì chuông điện thoại vang lên.
Nhìn thấy người gọi, lông mày anh ấy cau lại, trong mắt thoáng hiện lên sự do dự.
Chuông báo vang lên từng hồi, nhưng trong lòng anh ấy lại có linh cảm cuộc gọi của Mặc Tu Trần không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Anh ấy ném điện thoại sang một bên, nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620633/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.