Lạc Hạo Phong cười nói, cằm ly rượu rót cho Mặc Tu Trần, Mặc Tu Trần lắc đầu: “Tôi lái xe, không uống rượu.”
“Cắt, cậu nói thế cứ như là chúng tôi không có xe ý. Cậu uống đi, lát nữa để Ôn Nhiên đưa cậu về nhà là được mà.”
Lạc Hạo Phong nháy mát ra hiệu cho anh, chuốc say Đàm Mục để anh ấy nói ra người trong lòng của mình.
Có Khải nghe bọn họ nói chắc chắn trong lòng Đàm Mục có người thương như vậy, liền có hứng thú, nâng ly nói với Mặc Tu Trần: “Tu Trần, cậu đừng có làm mắt hứng.”
Lời vừa dứt, anh ấy lại hỏi Ôn Nhiên: “Nhiên Nhiên, em muốn uống gì?”
Ôn Nhiên cười lắc đầu: “Em không uống gì đâu.”
Mặc Tu Trần miễn cưỡng cầm ly lên, cả bốn người cùng nhau cụng ly. Sau đó giọng nói trong trẻo của Cố Khải vang lên cùng với tiếng cụng ly thanh tao: “Đàm Mục, cho dù cậu thích ai thì chúng tôi đều sẽ chúc mừng cậu, cuối cùng cậu cũng có người mình thích.”
Vẻ mặt Đàm Mục hờ hững, dường như những gì bọn họ nói đều không liên quan đến anh ấy.
Anh ấy không nhìn ai, lại ngẳng đầu lên, uống xong một ly rượu mới thản nhiên phun ra: “Tôi không dễ say như Hạo Phong, say rồi cũng sẽ không nói linh tinh như cậu ấy, các cậu đừng tốn công vô ích.”
Làm anh em nhiều năm như vậy, ai nghĩ gì bọn họ đều biết rõ.
Ba người bọn họ muốn chuốc say anh ấy, sau đó nghe anh ấy nói ra bí mật trong lòng, cách nghĩ ngây thơ như vậy chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620622/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.