Lạc Hạo Phong ném cho anh một ánh mắt khinh thường, vừa nãy anh còn say mê hứng thú lắm mà. Ôn Nhiên vừa nói có một câu thôi anh đã quay lưng ngay, anh ấy còn muốn nói gì đó thì lúc này điện thoại đột nhiên vang lên.
“Là Cố Khải!”
Lạc Hạo Phong lấy điện thoại di động ra, thản nhiên nói.
“Cố Khải tìm cậu? Chẳng lẽ Bạch Tiểu Tiểu xảy ra chuyện.”
Mặc Tu Trần không thèm đếm xỉa đến ánh mắt khinh thường vừa rồi của anh ấy. Tôi chỉ thích nghe lời Nhiên Nhiên đấy, cậu có thể làm gì tôi, ngoài đố kị ghen ghét ra, cậu có bản lĩnh thì cậu đi tìm vợ đi!
“Alo, Cố Khải, cậu đúng giờ ghê đó, bọn tôi vừa mới bận xong là cậu đã gọi đến rồi.”
Giọng nói của Lạc Hạo Phong tràn ngập niềm vui, trên khuôn mặt đẹp trai hiện lên một nụ cười rạng rỡ.
“Tôi có một tin xấu muốn nói với cậu.”
Bên kia điện thoại, giọng nói của Có Khải truyền đến, nụ cười của Lạc Hạo Phong khẽ nhíu lại: “Tin xấu gì?”
Ôn Nhiên nói nhỏ với Mặc Tu Trần, cô đứng dậy và rời khỏi văn phòng.
Mặc Tu Trần duỗi tay ra cầm lấy điện thoại của Lạc Hạo Phong, bật loa ngoài, giọng nói của Cố Khải phát ra từ điện thoại: “Chiều nay mẹ của Bạch Tiểu Tiểu đã mời tôi đi ăn tối, nói muốn cảm ơn tôi đã cứu Bạch Tiểu Tiểu.”
“Không phải chuyện này rất bình thường sao?”
Lạc Hạo Phong trừng mắt nhìn Mặc Tu Trần, ở bên cạnh nghe cùng thì thôi đi, cậu còn lên tiếng.
“Tu Trần cũng ở đấy à? Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620617/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.