Thành phó B, vùng ngoại ô.
Từ khi đến nơi này, Tiêu Văn Khanh và Ngô Thiên Nhất không hề bước chân ra ngoài, cả ngày núp trong biệt thự.
Chẳng qua bọn họ biết được chuyện xảy ra ở thành phố G không phải qua tin tức, báo chí mà có người nói với bọn họ.
Dưới tác dụng của thuốc khuôn mặt của Tiêu Văn Khanh đang hồi phục rất nhanh, vảy đang từ từ rụng xuống, không lâu nữa sẽ trở lại như lúc ban đầu.
Lúc bà ta xuống lầu, Ngô Thiên Nhất đang nghe điện thoại, Tiêu Văn Khanh ngồi xuống bên cạnh ông ta, chậm rãi ăn trái cây chờ ông ta nói chuyện xong.
Ngô Thiên Nhất cúp điện thoại, trong miệng lập tức bị nhét một quả nho đã được lột vỏ: “Sao thế, nhìn anh có vẻ không vui lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Ánh mắt Tiêu Văn Khanh nhìn chằm chằm Ngô Thiên Nhất.
Ngô Thiên Nhất hừ một tiếng, trong giọng nói xen lẫn tức giận: “Vốn muốn lợi dụng cái chết của Dương Tân Phát khiến Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên dính líu vào, không ngờ.
cậu ta lại tùy tiện hóa giải được, không chỉ như thế mà còn giải quyết được vụ tai nạn công trình.”
“Tại sao lại như vậy, cảnh sát không đi tìm Ôn Nhiên sao?
Còn nữa, Cục giám sát chất lượng cũng không đi kiểm tra sao?”
Tiêu Văn Khanh kinh ngạc trọn mắt, sao Mặc Tu Trần lại có bản lĩnh lớn như thế? Tùy tiện vung tay liền hóa giải nguy cơ?
Ngô Thiên Nhất cầm tờ báo trên bàn trà đưa cho bà ta, lúc trước nó bị chồng lên nhau nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620608/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.