Làm gì có chuyện Mặc Tu Trần sẽ chờ đến tối về nhà, sau khi tan sở anh lái xe đến bệnh viện tìm Ôn Nhiên.
Khi anh đẩy cửa đi vào, Ôn Nhiên đang trò chuyện với Ôn Cảm.
Nghe thấy tiếng động, cô quay đầu lại nhìn thấy anh, một tia vui mừng lập tức hiện lên giữa hai lông mày của cô, cô đứng dậy đi về phía anh: “Tu Trần, sao anh lại đến đây, không phải em đã nói anh không cần đến đón em rồi à2”
Mặc Tu Trần nhìn đôi lông mày đang cười của cô, nghĩ đến những gì Cố Khải đã nói qua điện thoại, trong lòng anh trào dâng một cỗ ấm áp không thể giải thích được, đôi mắt sâu thằm khẽ động: “Anh không yên tâm, anh tới đón em vẫn tốt hơn.”
Ôn Nhiên quở trách liếc anh rồi cười: “Có gì mà anh lại không yên tâm chứ, em tự lái xe đến mà. Anh và anh trai em đều coi em là đứa trẻ.”
Dứt lời, cô xoay người nói với Ôn Cẩm ở trên giường bệnh: “Anh à, Tu Trần đến rồi, em không ở đây dùng bữa với anh nữa.”
Chân mày Ôn Cẩm cười nhẹ, nhìn xuống cuốn sổ trong tay, dịu dàng nói: “Hai người về đi, anh xem cái này trước, lát nữa sẽ giao cho cảnh sát.”
Mặc Tu Trần híp mắt nhìn cuốn sổ trong tay Ôn Cẩm: “Nhiên Nhiên, đó là thứ mà Chu Lâm đưa cho em à?”
“Vâng, là cái này. Là một số ghi chép của Chu Minh Phú, Chu 1 Lâm đã xé những trang liên quan đến cô ấy, còn lại chỗ này.
Em để anh em xem xem có thể cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620498/chuong-257.html