Mặc Tu Trần bị lời nói của anh ấy làm cho tức giận cười khóc không được, dáng người cao lớn đứng ở giữa phòng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Cố Khải đang đi về phía mình trong bộ vest, đôi môi mỏng mím lại, nhẹ giọng nói: “Cố Khải, nếu cậu thực sự cho rằng Ôn Nhiên là em gái của cậu thì hãy làm xét nghiệm ADN đi.”
Cố Khải đi tới trước mặt anh, định bảo với anh đi thôi, nghe thấy lời anh nói sắc mặt hơi thay đổi, lông mày ngưng tụ một chút không vừa ý, sắc bén nhìn chằm chằm Mặc Tu Trần: “Tu Trần, cậu đàn lo lắng cái gì? “
Vẻ mặt của Mặc Tu Trần nghiêm túc, biểu lộ sự quan tâm của mình: “Tôi lo lắng cậu càng ngày càng lún sâu.”
Tâm trạng tốt đẹp của Cố Khải vì lời nói của anh mà biến mắt không dấu vết, khóe miệng gợi lên một tia chế giễu, anh ấy gằn từng chữ: “Cậu yên tâm, Cố Khải tôi không phải loại người sẽ túm chặt lấy người phụ nữ của anh em mình. Tôi đối với Ôn Nhiên, không có chút tình cảm nam nữ nào.”
Vừa nói xong, bầu không khí trong phòng đột nhiên ngưng trệ.
Ánh mắt Mặc Tu Trần thay đổi, đang muốn nói gì đó, điện thoại di động của Cố Khải đột nhiên vang lên, anh ấy lấy điện thoại di động ra, lạnh lùng nói: “Cậu đi đi, tôi không đi nữa!”
Mặc Tu Trần đứng nguyên tại chỗ, đợi anh ấy nghe điện thoại.
Cố Khải thực sự không thể đi được. Đã xảy ra một vụ tai nạn ô tô hàng loạt trên đường cao tốc gần bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620380/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.