Lịch Bắc Dạ không để cô kịp phản ứng nữa là đã đặt tay lên gáy của cô rồi cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn cô một cách chậm rãi, như cố tình châm ngòi lửa, anh vuốt dọc ngón tay của mình xuống xương quai xanh của cô trêu chọc một chút, Thẩm Nhất Đang trợn tròn mắt đặt tay lên vai của anh đẩy anh nhẹ nhàng ra.
“Bắc Dạ, anh cũng mệt rồi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn đi làm sớm nữa mà.”
Cô né tránh anh, trán và cổ lúc này lấm tấm mồ hôi hột, cô vẫn chưa sẵn sàng đáp ứng anh chuyện này, lần đó sở dĩ cô chủ động như vậy là nhờ có xuân dược, chứ làm gì cô có cái gan trời mà ăn sạch một người đàn ông đáng sợ như Lịch Bắc Dạ, có cho tiền cho vàng cô cũng không cả gan như vậy.
“Đang Đang, em biết cách hành hạ anh lắm đấy, anh kiềm chế rất nhiều khi bên cạnh em đấy có biết không?”
Lời nói quyến rũ có chút trầm ấm của anh vang nhẹ bên tai, có chút nhột nhạt khó chịu, cảm giác ấm nóng và hơi rùng mình khi anh cố tình thở nhẹ một hơi bên tai cô như vậy.
“Em...em...em qua bên phòng...kia ngủ...là được...chứ gì.”
Thẩm Nhất Đang lúc này co rút lại như một con mèo nhỏ, cô sợ sệt khi nhìn thấy anh trong bộ dạng của một con cáo già chuẩn bị làm thịt cô đến nơi, ánh mắt mê mụi đến vòm ngực cứng rắn ấy, mọi thứ đều có lực hấp dẫn lạ thường, gió bên ngoài nhẹ thổi qua bên khung cửa sổ, khi ánh trăng chiếu rọi qua khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971886/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.