Lịch Bắc Dạ lúc này hì hục lái xe đến nơi, nhìn khu nhà cũ bỏ hoang này anh bắt đầu lo lắng từ lúc nhìn thấy định vị của cô thì anh đã có linh cảm không tốt, gọi điện thì không bắt máy càng khiến anh lo lắng hơn, để xe ở một góc gần đó anh nhanh chóng chạy vào bên trong tòa nhà ấy, không khí im lặng đến đáng sợ, sự lạnh lẽo hoang vu của tòa nhà khiến anh có chút sởn gai óc.
“Nhất Đang, em làm gì ở đây vậy chứ?”
Anh thở dốc chạy lên cầu thang, đi từng nơi một để tìm kiếm bóng dáng của cô nhưng một nơi hoang vu thế này thì có thể làm gì được, chẳng lẽ lại đi khám phá mạo hiểm?
Ngay lúc này phía Thẩm Nhất Đang, cô đã khụy người xuống lúc này Lục Kỳ nhìn thấy cô không còn sức lực nữa nên buông bà Triều ra rồi đi tới bên cạnh cô bày ra vẻ mặt mỉa mai thô bạo rút con dao trên ngực của cô ra ngay lập tức máu theo đó mà tuôn trào ra, Thẩm Nhất Đang sắc mặt nhợt nhạt quay sang trừng mắt với Lục Kỳ miệng liên tục thở dốc siết chặt đôi bàn tay của mình lại.
“Mày còn muốn gì ở tao nữa?”
“Chán thật đấy, chưa gì mà đã gục rồi? Hay là đánh nhanh rút gọn luôn đi, thẳng đến màn kết.”
Thẩm Nhất Đang nhìn thấy Lục Kỳ đã ở quá xa mẹ của mình rồi, cô nghỉ ngơi dưỡng sức khoảng vài phút rồi đứng bật dậy nhào bổ lên người của Lục Kỳ nhưng sức lực của cô dần yếu ớt không còn mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971875/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.